Trong hiện tại suy nghĩ của nhiều người thường cho rằng, nếu muốn được chữa lành, điều đầu tiên mà họ phải làm là tránh càng xa, càng tốt những người mà họ cho là xấu là ác. Nói chung là phải tránh xa tiêu cực và các nguồn thông tin tiêu cực hiện tồn tại trong sống. Trên thực tế, cách làm như vậy của bạn không phải là cách tốt nhất để cho bạn có thể chữa lành. Nhưng việc đầu tiên và cần thiết nhất để có thể giúp cho bạn chữa lành là bạn mở rộng nhận thức về với phía ánh sáng và sự thật. Đồng thời bạn phải buông bỏ những định kiến sai lầm của ảo tưởng còn tồn tại trong quá khứ.

Bạn thấy đấy, trường hợp bạn chỉ là những người luôn sống muốn trong chùa, trong nhà thờ, trong giáo đường, trong cộng đồng ánh sáng. Và trong môi trường sống đó bạn luôn nhận được sự tôn trọng từ người khác, vậy nên bạn sẽ nghĩ rằng, bạn đã chữa lành, bạn đã đắc đạo. Vậy hỏi, nếu bạn từ bỏ môi trường sống đó và xâm nhập vào thực tế đời sống của thế gian, liệu bạn có thể giữ được thần thái như trong môi trường cũ hay không? đó mới là câu hỏi cho chính bạn. Tôi đặt một giả dụ, nếu khi bạn ra ngoài, bạn không được người khác tôn trọng hoặc bị chửi bới và bị coi thường có chắc là bạn không nổi giận hay không? Hay là khi bạn bị xúc phạm, bạn sẽ cố gắng che giấu cảm xúc của bạn, nhằm bảo vệ sự tôn nghiêm của bạn, nhằm chứng minh cho người khác thấy như là bạn đã được chữa lành.

Trong thực tế, khi bạn bị xúc phạm, có thể trong lòng bạn giận dữ đến điên cuồng và quả thực chỉ có bạn, một mình bạn mới có thể biết được cảm xúc của bạn là gì trong lúc đó. Ví dụ: Bạn là một chính trị gia tiếng tăm, bạn đang phát biểu trong chiến dịch tranh cử của bạn. Khi bạn đang phát biểu, chẳng may cho bạn là có người đã ngắt ngang lời bạn bằng những câu chửi rủa và mạt sát bạn thâm tệ. Nhưng vì để giữ hình tượng, bạn vẫn ôn hòa nhẹ nhàng đối đáp lại với người đó, hoặc bạn lơ đi như không có gì xảy ra. Thực ra, trong lòng bạn lúc đó không ai dám chắc là bạn không giận dữ điên cuồng vì sự xúc phạm trên. Vậy nhưng bạn phải che giấu cảm xúc thực của mình, nhằm giữ hình tượng đẹp nhất trong mắt người khác, vì mục đích. Ví dụ: Bạn cho rằng bạn là một đạo sư, nhưng khi bạn phát biểu hay giảng đạo, có người cho rằng bạn nói xàm không đúng với sự thật và chửi bới bạn, hỏi trong lòng có thực sự phẫn nộ hay không? Câu trả lời chỉ có bạn mới có thể trả lời cho chính bạn.

Chính vì lý do này mà nhiều người chọn cho mình phương án từ chối tất cả các yếu tố thông tin đầu vào từ các phương tiện truyền thông bên ngoài. Thực ra, tại thời điểm này bạn cần phải có những phép thử, bằng cách chấp nhận đối diện với những tiêu cực xảy ra trong sống. Qua đó bạn mới có thể nhận biết phản ứng trong bạn và từ các cấp độ phản ứng đó, bạn mới có thể biết được ý thức chữa lành của bạn đã đạt đến đâu. Các phản ứng cảm xúc được phát sinh trong thử thách, ở một cấp độ nào đó, sẽ cho bạn thấy nó là đang còn những gì nằm sâu bên trong các lớp tiềm thức của con người bạn. Thực ra, mỗi chúng ta là một sinh mệnh hoàn hảo của Đấng Tạo Hóa và những người có thể chữa lành, đơn giản là người nhận thức trong ánh sáng nhiều nhất có thể.

Tuy nhiên, với những bạn mới bắt đầu trải nghiệm thế giới tâm linh, việc tránh xa các mối quan hệ tiêu cực và tránh tiếp nhận thông tin từ các phương tiện thông tin bên ngoài là cần thiết. Bởi nếu bạn vẫn sinh hoạt bình thường vẫn tiếp nhận thông tin đầu vào bình thường như trước khi theo đuổi tâm linh, bạn sẽ rất khó gi vững niềm tin cốt lỏi về những nhận thức mới trong sự thật của thế giới tâm linh. Nhưng đến một giai đoạn nhất định nào đó, khi mà bạn cảm nhận rằng bản thân bạn đã đủ bản lĩnh để có thể gi vững niềm tin trong sự thật. Cũng tức là bạn bắt đầu giai đoạn chữa lành toàn phần cho chính bạn. Đến giai đoạn này nhất thiết bạn không nên triệt để lẫn tránh các mối quan hệ, giao tiếp trong sống. Hoặc nếu có giao tiếp, bạn cũng chỉ giao tiếp bằng sự chọn lựa của bạn, nhưng không là giao tiếp bình thường xảy ra trong tự nhiên. Ngoài ra, lúc này bạn cũng không nên tránh tiếp nhận thông tin đầu vào thông qua các phương tiện truyền thông một cách triệt để. Bởi nếu bạn vẫn tiếp tục tránh né, bạn sẽ không thể biết được phản ứng cảm xúc thực tế của bạn do các thông tin đầu mang lại cho bạn. Bạn có thể che đậy suy nghĩ và cảm xúc của bạn trong mắt người khác, nhưng bạn không bao giờ có thể tự lừa dối đối chính bạn và God. Thực ra, chữa lành không là cố gắng che đậy càng không phải là cố gắng tránh xa tiêu cực.

Trên thực tế, hầu như tất cả chúng ta từ trước đến nay, đã và đang sống trong nhận thức một chiều bị ảnh hưởng nặng nề bởi tính hai mặt, nhị nguyên. Thế giới của chúng ta thường chia tách rất là rạch ròi giữa cái gọi là yêu và ghét, tốt và xấu, đúng và sai, thiện và ác. Một con người, thường được người khác đánh giá là đạo đức, đồng nghĩa là người đó phải tốt, có cống hiến nhiều và nhất là phải có trình độ. Và thế giới chúng ta thường lấy những con người như vậy, làm hình tượng tiêu biểu, nhằm khuyến khích mọi người noi theo. Lý do để biện hộ cho suy nghĩ này của con người, đơn giản vì con người luôn cho rằng chỉ có giỏi giang, đúng, tốt, thiện mới là cái con người cần. Ngoài cái gọi là đúng, tốt, thiện ra con người sẽ luôn cố gắng tìm cách đã phá và loại bỏ điều ngược lại ra khỏi đời sống cũng như trong suy nghĩ. Và đã là như vậy, thì càng lúc con người càng lúc, càng nặng nề hơn với định kiến với đúng sai, tốt xấu, thiện ác và tính hai mặt nhị nguyên càng có cơ hội phát huy hiệu quả cao hơn.

Thực tế chỉ ra rằng, hiện tại trên thế giới có rất nhiều người tự xưng là minh sư, đạo sư, là bậc thầy trong lĩnh vực tâm linh. Và họ thường rao giảng những gì được cho tốt đẹp nhất của God, của Phật, của Chúa Jesus và các Đấng ánh sáng, bằng nhận thức một chiều của họ. Họ luôn tìm cách né tránh nói đến những gì mà họ cho là sai, xấu hay ác, thậm chí họ còn tưởng tượng, nếu họ nói đến những điều đó sẽ làm ảnh hưởng đến nhận thức của những người ủng hộ họ và làm mất đi giá trị đạo đức của bản thân. Họ thường khuyến cáo những ai ủng hộ họ, hãy căm ghét và tránh xa những điều mà họ dán nhãn là sai, xấu và ác. Nhưng họ cần phải biết rằng người ác nhất, sai lầm nhất, tồi tệ nhất không ai khác hơn là Đấng Tối Cao của họ, nhưng không là Archangel Lucifer hay Hitler như họ tưởng. Trên thực tế, Đấng Tối Cao của họ còn sở nhiều cái nhất khác, mà trong hiện tại họ không bao giờ có thể tưởng tượng nổi. Qủa thực, trong thâm tâm họ luôn cho rằng God của họ phải là Đấng ánh sáng và tình yêu tối cao, nhưng không bao giờ là Đấng của bóng tối và sợ hãi. Họ luôn cho rằng bóng tối phải là của ai đó, phải là của người nào đó như Satan chẳng hạn, nhưng không bao giờ là God của họ. Nhưng từ trong sự thật tối thượng đã nói cho chúng ta biết rằng, God là Đấng ánh sáng tối cao, đồng thời God cũng là Đấng bóng tối vô hạn. Trong tất cả mọi lĩnh vực, trong tất cả mọi sự tồn tại, mọi điều, mọi thứ God luôn ở vị trí đầu tiên cũng như luôn nắm giữ vị trí chốt chận cuối cùng. Tương tự như vậy, God là Đấng của tình yêu vô hạn, nhưng cũng là Đấng độc ác đến tận cùng, “nếu bạn nghĩ nó là ác”. Trên thực tế, mọi biểu hiện tình yêu của con người là biểu hiện tình yêu của God. Ngược lại cũng vậy, mọi biểu hiện cái ác của con người vẫn là biểu hiện cái ác từ God. Đến tận cùng của tình yêu sẽ là cái ác, đến tận cùng cái ác sẽ là tình yêu, nó còn được gọi là quy luật của vòng quay vĩnh cửu trong cuộc chơi sáng tạo bất tận của God.

Bạn thấy đấy, khi mà bạn dám công khai nhìn vào sự thật bằng nhận thức ánh sáng cao nhất, nhưng không kèm theo nỗi sợ hãi, bạn sẽ biết, bạn nên làm gì trên hành trình thăng thiên của chính bạn. Nói một cách đơn giản hơn khi mà bạn biết được sự thật, bạn sẽ không còn giữ lại cho bạn những định kiến đúng sai, tốt xấu, thiện ác. Khi mà bạn biết được sự thật, bạn sẽ chỉ quan sát, và bạn xem tất cả mọi hành động của người khác, chỉ là hành động vì mục đích cần thiết cho chính họ. Nhưng ở đó không có ác, không có thiện, không có đúng, không có sai, không có tốt và cũng không có xấu. Khi mà bạn biết được sự thật, bạn sẽ không còn muốn phán xét bất cứ ai hay bất cứ điều gì nữa và từ việc bạn không phán xét, bạn cũng sẽ không kết án. Và từ việc không kết án bạn sẽ có thể tha thứ cho chính mình cũng như tha thứ cho người khác. Và từ sự tha thứ bạn mới có thể đồng cảm, bao dung. Và từ sự đồng cảm bao dung đó bạn mới có thể chia sẻ, giúp đỡ, an ủi, vỗ về, hài hòa, thân ái với tất cả mọi người. Và từ tất cả những gì mà bạn có thể làm, sau khi bạn tha thứ cho chính mình và cho người khác đó. Nó còn được gọi là hành động biểu hiện các phẩm chất của God, của tình yêu và lòng từ bi lên bề mặt cuộc sống, như là một sự chữa lành và dâng lên God các cảm xúc chân thật nhất của bạn.

Trong thực tế, ngay tại thời điểm này, để làm được điều này không phải là việc làm dễ dàng đối với tất cả chúng ta. Nhưng đến cuối cùng chắc chắn chúng ta cũng sẽ làm được. Và để có thể làm được thì ngay từ bây giờ mỗi người trong chúng ta phải tập làm quen dần là không ghét, dù chưa thể yêu. Và từ ý thức không ghét, chúng ta mới có thể không phán xét và từ không phán xét con đường chữa lành sẽ rộng mở cho tất cả chúng ta.

Trên thực tế, tất cả mọi cảm xúc như: ghét bỏ, thù hận, nóng giận, lo lắng, buồn phiền, ích kỷ vv…đều xuất từ sợ hãi. Và các bạn ai cũng có thể biết là nếu chúng ta còn sử dụng các cảm xúc xuất phát từ sợ hãi, cũng tức là chúng ta tự làm khổ chính chúng ta mà thôi, nhưng không là cho ai khác. Ví dụ như bạn luôn mang trong lòng sự thù hận về một chế độ nào đó. Và chỉ cần bạn nhìn thấy hay nghe được một về vấn đề nào đó liên quan đến chế độ đó là bạn sôi sục trong lòng, bạn ghét cay ghét đắng những cầm quyền của chế độ đó.

Nhưng bạn thấy đấy, cho dù là bạn có thù hận đến thấu xương, bạn có ghét cay, ghét đắng chế độ mà bạn đang sống trong đó đến tận cùng, thì cũng chỉ chính bạn tự bạn làm khổ bạn mà thôi. Riêng bản thân chế độ đó cũng như những người lãnh đạo trong chính quyền đó không khổ. Vậy nên, bạn phải nhận thức được rằng, một chế độ tốt hay xấu “theo cách nghĩ của bạn” xuất hiện là để đáp ứng mong muốn, xuất phát từ ý thức của phần lớn quần chúng, nhưng không phải là mong muốn của riêng ai. Hơn thế bạn phải biết rằng, ý thức của gần như toàn bộ người dân đã chọn cho mình một lãnh đạo, nhưng không là lãnh đạo có thể chọn người dân để cai trị. Sự chọn lựa tôi nói ở đây không phải là chọn lựa theo cách ứng cử và bầu cử “bởi một chế độ độc tài làm gì có bầu cử”. Nhưng là sự chọn lựa bằng ý thức được hình thành từ trước đó rất lâu của toàn bộ người dân, và trong đó có thể có bạn. Và khi mà chế độ và người lãnh đạo của chế độ đó xuất hiện, cũng tức là xuất hiện kết quả từ ý thức của quần chúng. Và chế độ đó cũng như những nhà lãnh đạo của chế độ đó là tốt hay xầu tất cả đều phụ thuộc vào ý thức chọn lựa của toàn bộ người dân của đất nước đó, trước đó.

Cho nên, khi mà bạn càng thù hằn một chế độ mà bạn cho là xấu, cũng tức là bạn góp phần cũng cố thêm quyền lực cho chế độ đó. Đơn giản bởi bạn còn thù hằn, bạn còn ghét bỏ chế độ và những người lãnh đạo trong chế độ đó, đồng nghĩa là bạn còn muốn nó tồn tại, nhưng không là muốn nó mất đi. Và một khi bạn càng thù hằn, bạn càng ghét bỏ, bạn càng đau khổ hơn thôi, nhưng chế độ đó không tan rả. Trừ phi, toàn bộ người dân của đất nước đó chọn lại cho mình một chế độ khác tốt hơn, bằng ý thức ánh sáng và tình yêu, nhưng không là chống đối trong sự thù hận. Ý thức thay đổi tự động sẽ kéo theo mọi thứ thay đổi và chế độ cũng sẽ thay đổi theo chiều tích cực. Nhưmg trước khi bạn muốn thấy điều đó xảy ra, bạn phải là người đầu tiên thay đổi. Bạn phải thay đổi chính bạn từ thù hận sang tha thứ, từ phản ứng chống đối sang bình tâm, từ gây rối sang hài hòa từ đó mọi thứ sẽ thay đổi. Và bạn đừng sợ rằng, nhở chỉ có một mình bạn thay đổi, nhưng nếu người khác thì không, vậy làm sao mọi thứ sẽ thay đổi. Bạn hãy yên tâm, bạn không nên lo lắng về điều đó vì chỉ cần bạn là người đầu tiên thay đổi, bạn sẽ trở thành ngọn hải đăng tỏa sáng cho người khác. Khi đó, tự động người khác cũng sẽ thay đổi như bạn, việc làm của bạn còn được gọi ánh sáng lan tỏa, tình yêu nhân rộng.

Bạn thân mến; trong thực tế sẽ có nhiều bạn cho rằng, tôi nói như vậy, cũng tức là tôi nói một chiều, cực đoan, áp đặt mang tính chủ quan. Bởi nếu như người thân tôi là nạn nhân bị IS sát hại, hay con gái tôi là nạn nhân bị IS bắt làm nô lệ tình dục hoặc tôi là nạn nhân bị người khác xâm phạm tinh thần và thể xác một cách nghiêm trọng. Hỏi tôi có thể tha thứ, có thể bao dung và có thể đồng cảm với các đối tượng đó hay không?. Tôi xin phép trả lời với các bạn rằng, từ trước đến nay trên thế giới này chưa bao giờ có cái gọi là kẻ thủ ác hay nạn nhân. Ví dụ: Tôi bị người khác xâm phạm tinh thần và thể xác một cách nghiêm trọng là tôi đã chọn trải nghiệm điều đó trước khi tôi tái sinh trên Trái đất này, nhưng không là nạn nhân của vụ xâm phạm đó. Ví dụ: Người thân tôi bị IS sát hại, cũng tức là người thân tôi chọn trải nghiệm sự đau khổ trước khi nhận cái chết đó, nhưng phải tự dưng mà bị sát hại. Và tôi phải chịu đau khổ vì mất mát đó, cũng là do tôi chọn trải nghiệm điều đó nhưng không ai trong chúng tôi là nạn nhân của IS. Bạn thấy đấy, một khi đã không thể có cái gọi nạn nhân thì làm gì có kẻ thủ ác. Trường hợp người thân tôi không chọn cái chết bởi IS gây nên và tôi cũng không chọn trải nghiệm sự đau khổ vì mất mát ấy, dứt khoát God không bao giờ cho phép bất cứ ai được quyền đem điều đau khổ đó cho chúng tôi.

Tôi Nguyễn Ngọc Thuận tuyên bố các bạn, những ai đang đọc cuốn sách này, những ai đang đọc những dòng chữ này, sẽ không bao giờ còn là nạn nhân của bất kỳ sự đau khổ, nạn kiếp lớn lao nào nữa. Tôi xin thông báo với các bạn là lời tôi nói không là lời tiên tri, cũng không là một dự đoán. Nhưng lời tuyên bố của tôi dựa trên một trình tự của nhận thức trong sự thật. Nguyên nhân có lời tuyên bố này của tôi đơn giản vì những sự thật được tiết lộ trong cuốn sách của tôi là chỉ dành cho những linh hồn già đã hoàn thành sứ mệnh thứ nhất. Riêng những linh hồn non trẻ các bạn không được quyền tiếp xúc các thông tin này. Những linh hồn non trẻ, không được quyền, không có nghĩa là God tước đoạt quyền tự do ý chí của họ. Nhưng là God và các thế lực trong thế giới ánh sáng giúp cho họ sớm hoàn thành nghĩa vụ của chính họ.

Các bạn thân mến; Tôi xin thông báo cho các bạn một tin mừng mà tôi vừa mới nhận được từ God/ Mẹ thân yêu của chúng ta. Người phán rằng, Các con thân yêu của Ta, Ta chân thành thông báo với các con, phàm những ai đã và đang đọc cuốn sách này bằng một tấm lòng chân thành nhất, trong nhận thức ánh sáng, tất cả sẽ nhận được ân điển của Ta – God/Mẹ. Cụ thể hơn cho ân điển này là cuộc đời của các con, từ đây sẽ không còn phải hứng chịu bất kỳ những nạn kiếp lớn lao, những đau thương, mất mát ghê gớm nào nữa, nhưng sẽ là vui v, hạnh phúc, đầy đủ và an lành. Ta hứa với các con, Ta sẽ tiếp tục ban rãi tình yêu, ánh sáng và sự bình an lên thế giới này, nhằm giúp cho các con thực hiện thành công sứ mệnh kép của chính các con.

Ta, God/Mẹ”

Bạn thấy đấy, thông điệp của God/Mẹ và lời phán của Người không là tùy hứng, không là vô cớ. Trên thực tế, tất cả mọi hành động của God luôn có nguyên nhân và tất cả không nằm ngoài kế hoạch toàn tri của Người. Nguyên nhân lời phán quyết này dành cho bạn, đơn giản vì các bạn là những linh hồn già. Và đã là linh hồn già tất nhiên kiếp này các bạn sẽ chọn đến với ánh sáng và tình yêu, nên giờ God/Mẹ đích thân trợ giúp cho các bạn trải nghiệm tình yêu và ánh sáng, trong vòng tay yêu thương của Người, vậy thôi. Nói như vậy không có nghĩa là lời hứa của God/Mẹ dành cho chúng ta là không đáng giá, nhưng ngược lại là vô giá đối với mỗi chúng ta. Bạn không cần biết vì sao? hay là vì lý do gì mà God/Mẹ hứa như vậy với bạn, nhưng chỉ cần bạn tin tưởng tuyệt đối vào lời hứa này của God/Mẹ là đủ cho bạn yên tâm và vui vẻ trong sống. Vui vì bạn biết chắc tương lai của bạn đã được đảm bảo và không còn phải hứng chịu những nạn kiếp to lớn, những mất mát nặng nề nào nữa. Từ đó, bạn sẽ yên tâm thực hành trải nghiệm nhiệm vụ kép của chính mình mà không bao giờ còn lo sợ bất cứ điều gì. Tin và tin tưởng tuyệt đối vào lời hứa này của God, chắn chắn bạn sẽ còn nhận được nhiều, nhiều hơn nữa những điều tích cực khác đến với bạn trong sống.

lý do này nên các bạn cũng đừng nên hỏi tôi hay tự hỏi các bạn, rằng chúng ta sẽ có thể tha thứ, có thể đồng cảm, có thể bao dung cho người khác hay không? nếu chúng ta bị trải nghiệm những điều tồi tệ như vậy. Các bạn thân yêu; các bạn hãy yên tâm với tôi một điều rằng, quả thực trong hiện thực tối thượng của God là chưa từng bao giờ sử dụng từ nếu hay ngôn từ giả sử. Vì vậy, bạn không nên sử dụng từ nếu cho cuộc đời bạn thêm một lần nào nữa, nhưng tất cả luôn phải được khẳng định bằng nhận thức của chính các bạn. Vì đơn giản bạn còn sử dụng từ nếu tức là bạn còn nghi ngờ, mà một khi bạn còn nghi ngờ thì mọi điều, đều có thể xảy ra với bạn theo chiều hướng tiêu cực nhất có thể.

Tuy nhiên, không phải tất cả mọi thử thách là đã hết sạch trong sống của các bạn. Nhưng các bạn còn cần phải kinh qua những thử thách nhẹ nhàng, từ chính cuộc sống, nhằm có thể giúp cho các bạn chữa lành cho chính mình. Trên thực tế, đối những ai sinh trước 21-12-2012 và nhất là những ai sinh trước những năm 2000 như tôi, sẽ gặp không ít khó khăn trong niềm tin để đạt được những ước muốn của bản thân, vì còn vướng nghiệp. Nhưng riêng với các bạn sinh sau 21-12-2012 tôi tin chắc là các bạn sẽ có nhiều thuận lợi hơn trong niềm tin về những điều ước muốn của bản thân. Tôi thực sự rất mong muốn được nhìn thấy tất cả các bạn nhỏ sinh sau 2012 sẽ có được nhiều hạnh phúc, nhiều niềm vui hơn trong cuộc sống, (hơn chúng tôi những người sinh trước năm 2012), trong vòng tay yêu thương của God. Thế giới này, Trái đất này là của các bạn, quyền quyết định thuộc về các bạn. Nhưng chúng tôi những linh hồn sinh trước năm 2012 sẽ trở lại cùng các bạn và cùng nhau xây đắp Trái đất này trở thành Thiên đàng, thành một khu vườn Eden xinh đẹp.