Bạn thấy đấy, God và những người trong thế giới ánh sáng luôn trao cho chúng những câu hỏi, nhưng rất hiếm khi là câu trả lời trọn vẹn cho bất kỳ câu hỏi nào. Và với câu hỏi Ta là gì? vẫn là một câu hỏi lạ. Lạ, vì bởi rất hiếm khi con người ta lại tự hỏi chính mình câu hỏi Ta là gì? Với một người bình thường, không ai là có thể phủ nhận ta là một con người, không lý người ta tự nghĩ ta là một con mèo, con chó hay cái bàn, cái ghế, cái cây, cọng cỏ, cái nhà, cái cửa vv. Đương nhiên là một người bình thường không ai có suy nghĩ về mình kỳ quặc như vậy cả.

Thật vậy, một người bình thường ( Ý tôi không là người điên hay mất trí) luôn ý thức được rằng họ là con người. Bạn thấy đấy, bình thường khi bạn nói ta là một con người, sẽ không có một ai phản đối hay phủ nhận điều bạn nói là sự thật. Và đã là con người thì ai cũng được sở hữu ba thể hợp nhất tạo nên sự sống, và đó là thể lý, thể trí và thể tâm (tâm hồn). Nhưng nếu bạn đặt thêm cho mình một câu hỏi, trong ba thể, thể xác, thể trí và thể tâm cái gì mới thực sự là ta, hay ta là cả ba cái đó cộng lại. Trường hợp bạn đặt ra cho mình một hỏi ngược ngạo như vậy, có thể lúc đó bạn sẽ có một chút mơ hồ. Và tự hỏi? Ồ vậy ra ta là cái gì trong ba thể đó.

Tôi vẫn biết có khá nhiều bạn, khi đọc đến đây sẽ có ý nghĩ, ồ thì ra vấn đề này đã được người ta nói đến nhiều rồi, cần gì tôi phải xào nấu và nói lại. Tôi đồng ý với bạn là đã có rất nhiều người đề cập đến vần đề này và cho dù bạn đã biết rồi. Nhưng tôi vẫn cứ tiếp tục bàn về nó trong cuốn sách này với hy vọng là sẽ dành cho những ai chưa thực sự hiểu biết về câu hỏi Ta là gì? và để rồi từ đó họ có thể xác định chính xác Ta là gì. Vậy nhưng, để bạn có thể biết về sự thật này, trước tiên bạn phải đặt ra câu hỏi, là trong ba thể, thể lý, thể trí và thể tâm, Thể nào là thể sẽ sống với bạn vĩnh hằng, vĩnh cửu và thể nào chỉ là tạm thời với bạn. Đầu tiên bạn hãy thử xem xét thể lý, nó có phải là cái mãi mãi với bạn hay không? Và không cần nói thì ai cũng biết thể lý chỉ là cái tạm thời, bởi qua một thời gian sống với bạn nó sẽ đi vào cái chết, thậm chí thể lý của người trong thế giới ánh sáng cũng không thể nào vĩnh hằng vĩnh cửu với họ. Vậy chỉ còn lại thể trí và thể tâm một trong hai thể này sẽ quyết định thể nào mới là thực sự là Bạn. Và với thể trí cũng vậy, nó vẫn là cái không thể mãi mãi cùng với bạn, bởi thể trí của bạn trong kiếp này không thể nào hiện hữu cùng với bạn trong kiếp sau. Mà tất cả mọi thứ có được từ thể trí của bạn trong kiếp, bạn phải luôn làm lại từ đầu khi bạn tái sinh. Cuối cùng còn lại chỉ là TÂM HỒN, vậy nên bạn có thể hiểu, tâm hồn bạn, tức là bạn, bạn là tâm hồn bạn. Thực ra, tôi vẫn biết có rất nhiều chân sư nói với bạn, bạn không là thể xác bạn, bạn không là trí tuệ bạn, nhưng bạn là tâm hồn bạn. Nhưng trên thực tế các chân sư chưa bao giờ giải thích tường tận cho bạn hiểu vì sao bạn chính là tâm hồn bạn.

Trở lại với câu hỏi Ta là gì? Và để bạn xác định chắc chắn tâm hồn bạn chính là bạn. Trước tiên bạn phải xác định cái gì trong hai cái còn lại trí tuệ và tâm hồn là cái làm chủ cuộc sống của bạn. Và bây giờ bạn hãy hình dung điều này qua những câu chuyện cụ thể trong sống nhằm có thể giúp bạn xác định Ta là gì.

Ví dụ: Từ trước đến nay vợ chồng bạn ở nhà thuê, sau một thời gian làm ăn và tích lũy. Bây giờ vợ chồng bạn quyết định mua một căn nhà cho chính mình. Và trong tất cả những căn nhà mà vợ chồng bạn đi xem qua, có cái bạn thích thì giá quá cao, ngược lại có cái bạn đủ tiền mua thì bạn không thích. Cuối cùng vợ chồng bạn cũng đã chọn được một căn nhà ưng ý, nhưng có điều nếu mua nó bạn phải vay thêm ngân hàng. Bạn thấy đấy, cùng với thời điểm vợ chồng bạn quyệt định sẽ mua căn nhà đó, cái trí của bạn đã phân phân tích với bạn rằng, bạn nên mua căn nhà khác đủ tiền, nhưng không nên mua căn thiếu tiền. Vì mua căn nhà thiếu tiền, bạn sẽ phải đi vay và khi đã đi vay, bạn sẽ trở thành con nợ. Nhưng cho dù cái trí của bạn phân tích như thế nào, đến cuối cùng vợ chồng bạn vẫn đi đến quyết định mua căn nhà mà mình thích. Cho nên, bạn thấy đấy cái trí của bạn chỉ là cái hỗ trợ tư vấn, phân tích, nào là kỹ thuật xây dựng, nào là vị trí, địa điểm có thuận lợi không, nào là sự bình yên trong môi trường sống do căn nhà mang lại, nào là phân tích và chỉ ra sự vất vả nếu bạn mua căn nhà vượt qúa số tiền bạn đang có. Nhưng đến cuối cùng cái trí của bạn vẫn không thể can thiệp thành công vào ước muốn xuất phát từ tâm hồn của hai vợ chồng bạn.

Bạn thấy đấy, cái mà tâm hồn bạn quan tâm là nó sẽ được trải nghiệm cái gì, chỉ vậy thôi và nhiêm vụ của cái trí là cung cấp thông tin mà tâm hồn bạn muốn trải nghiệm. Từ trong ví dụ này đã chỉ ra rằng, nhiệm vụ đầu tiên mà tâm hồn trao cho cái trí của bạn để nó có thể trải nghiệm được sự tự do, thoải mái và niềm vui trong căn nhà của chính nó. Từ khi nhận nhiệm vụ được giao cái trí phải luôn nỗ lực làm việc và tích lũy tiền bạc, nhằm đáp ứng mong muốn có được căn nhà của cái tâm. Cho đến khi đi mua nhà, tâm hồn bạn chỉ quyết tâm mua cho bằng được cái nhà nó muốn, còn lại những việc khác như vay vốn, làm việc để trả nợ hay bất cứ vấn đề gì có liên quan đến cái nhà, như giấy tờ, giao dịch vv nó đều giao cho cái trí xử lý.

Bạn thấy đấy, chỉ cần bạn muốn, nói chính xác hơn là chỉ cần cái tâm bạn muốn và cho dù nó muốn bất cứ điều gì, thì cái trí của bạn lúc nào cũng luôn cố gắng hết sức để phụng sự nó. Vậy nên, cho dù bạn có thông minh, có tài trí đến đâu thì cái trí của bạn vẫn chỉ là công cụ phụng sự cho tâm hồn bạn có được những trải nghiệm mà nó muốn.

Ví dụ: Bạn là một cô gái được sinh ra và lớn lên trong một gia đình truyền thống và giàu có. Bạn vừa xinh đẹp, vừa nết na, bạn có trình độ học vấn, trong giao tiếp thông minh, lanh lợi và bạn có việc làm tốt ổn định. Vì lẽ đó, nên bạn được rất nhiều chàng trai ngưỡng mộ và theo đuổi, trong số đó không ít người có trình độ, có địa vị, giàu có kể cả đẹp trai. Vậy nhưng bạn gần như không thể có tình cảm với bất cứ chàng trai nào trong số đó. Cho đến một ngày nọ bạn gặp và yêu một chàng trai, xét về hình thức thì không quá xuất sắc, lại không giàu có, không địa vị, hơn nữa trình độ học vấn của anh ta là thấp hơn, so với bạn. Ưu điểm lớn nhất mà anh ta có được là đức tính giản dị, trung thực, hơn hết anh ta rất yêu trẻ con, thiên nhiên và động vật.

Kể từ khi gia đình và bạn bè biết, bạn và chàng trai yêu nhau, họ ra sức phản đối bạn dữ dội. Họ cho rằng chàng trai không xứng với bạn, họ ra sức phân tích cho bạn thấy, nếu bạn lấy người đó làm chồng, bạn sẽ vất vã, thiếu thốn, dẫn đến mất hạnh phúc. Không những chỉ có người thân và bạn bè bạn khuyên can, riêng về phần bạn, bạn cũng đã từng suy nghĩ nhiều về thực tại của người yêu, cũng như diễn biến tương lai có thể xảy ra trong đời, nếu hai người đến với nhau. Nhưng trên thực tế, cho dù ai có nói như thế nào và cái trí của bạn có suy nghĩ ra sao thì cuối cùng, bạn vẫn không thay đổi quyết định và đi đến hôn nhân với người đó. Bạn thấy đó, trường hợp xảy ra trong ví dụ cũng là một trong những trường hợp mà người ta thường nói con tim luôn có lý lẽ riêng của nó. Khi bạn quyết định lấy chàng trai làm chồng, không phải là bạn không có một hình dung, một suy tư về một kịch bản liên quan đến vật chất và tiền bạc sẽ có thể xảy ra theo chiều hướng xấu. Nhưng với bạn những sự ấy là không quan trọng, cái bạn quan tâm về người yêu không là hình thức bên ngoài như: sự giàu có, trình độ học vấn hay địa vị xã hội của người yêu. Nhưng đối với bạn sự giản dị, tính trung thực và tình yêu thiên nhiên yêu động vật và trẻ con của anh ta, mới là cái bạn quan tâm và muốn trải nghiệm cùng anh ta. Bạn yêu người ấy vì bạn tìm thấy sự đồng cảm từ trong tính cách của anh ta. Anh ta sống giản dị nhưng không màu mè, hình thức, lễ nghi, anh ta sống trung thực nhưng không giả dối, che đậy nhằm lấy lòng người khác. Anh ta luôn có một sự khác biệt, độc đáo không giống ai trong số những chàng trai đã theo đuổi bạn trước đó. Bạn yêu thương anh ta bởi vì bạn rất vui vẻ, hồn nhiên, vô tư và không còn bất cứ một toan tính, lo toan nào khi bạn ở bên anh ta. Hơn hết anh ta còn có chung sở thích là yêu trẻ con, thiên nhiên và động vật giống như bạn. Vậy nên, bạn sẽ luôn có cơ hội trải nghiệm sở thích này cùng với anh ta, nên bạn lấy anh ta làm chồng. Hơn thế khi ở bên bạn anh ta không giống với những chàng trai khác là luôn nói về công việc, tiền bạc và những thứ liên quan đến vật chất và địa vị, nên bạn càng yêu anh ta hơn, vậy thôi.

Bạn thấy đấy, khi tâm hồn bạn muốn, khi con tim bạn lên tiếng thì cho dù lý trí của bạn có giỏi giang đến bao nhiêu nó vẫn không thể nào can thiệp vào được, nhưng nó chỉ là công cụ trợ giúp cho tâm hồn bạn mà thôi. Bạn hãy tưởng tượng, trường hợp một cô gái chỉ muốn chọn cho mình một người giàu có để lấy làm chồng, không phải là cô gái đã làm theo hướng dẫn của lý trí. Trên thực tế, việc yêu và lấy người chồng giàu là xuất phát từ một mong muốn của tâm hồn của cô gái về một sự trải nghiệm đầy đủ liên quan đến tiền bạc cũng như vật chất do người chồng mang lại. Trường hợp một cô gái chỉ muốn chọn cho mình một người có địa vị và quyền lực để làm chồng, vẫn không phải là cô gái đã làm theo hướng dẫn của lý trí. Nhưng là xuất phát từ ước muốn của tâm hồn của cô ta sẽ được trải nghiệm địa vị cũng như quyền lực từ người chồng mang lại.

Từ đó bạn thấy đấy, trí tuệ của bạn không là bạn, thể xác bạn không là bạn và tâm hồn bạn mới là chính bạn, bạn là tâm hồn bạn. Vì vậy, cái trí của bạn, thể lý của bạn chỉ là những cái thuộc sở hữu cảu tâm hồn bạn mà thôi. Từ sự thật này, cho nên với câu hỏi Ta là gì? đã được bạn trả lời. Thật vậy, tại nơi đây trong đời sống trần thế này, sự thật phủ phàng thay, cái trí và thể lý của bạn chỉ là công cụ thực hiện nghiệp cho chính bạn mà thôi, không hơn không kém. Ví dụ: định mệnh của bạn là xấu theo suy nghĩ của người trần, cho nên bạn chọn đầu thai vào một thể lý mà khi nó được sinh ra, nó trở thành người mù bẩm sinh. Vì vậy, sự mù lòa trong đời sống bạn, là bạn đã chọn để được trải nghiệm nó trong đời sống, nhưng không ai bắt buộc bạn cả. Bạn biết không, khi tôi nói những điều như thế này, có rất nhiều người trong đó có cả những người thân của tôi, cho rằng không một ai trên đời này mà muốn bị đui mù, tật nguyền, bất hạnh đau đớn hay nghèo khổ cả. Vậy nên không thể nói đó là những thứ họ muốn có được, nhưng chẳng qua đó là số mệnh của họ thôi. Bạn thấy đó, nếu đã nói đến số mệnh cũng tức là nói đến nhân quả. Vậy hỏi bạn không gieo nhân lấy gì bạn gặt quả, đồng nghĩa là cái bạn nhận hôm nay là bạn đã làm ra ngày hôm qua. Vì vậy, cái đã xảy ra với bạn hôm nay bất luận nó là tốt hay xấu, đều là cái bạn đã chọn, cái bạn đã muốn, bạn đã đặt hàng nó trong quá khứ. Và giờ chỉ là lúc God mang lại cho bạn những thứ bạn đã chọn, những điều bạn đã muốn, vậy thôi. Trên thực tế, từ hiện thực tối thượng God sẽ không bao giờ mang lại cho bạn những thứ mà bạn không muốn, những thứ mà không chọn.

Trường hợp người đui trong ví dụ này cũng vậy, thực sự là người đó đã muốn được trải nghiệm sự mù lòa trong sống là như thế nào, nên God mới đem lại ước muốn đó của họ. Bằng ngược lại, người đó không muốn trải nghiệm cuộc sống mù lòa, God sẽ không bao giờ mang đến cho họ điều đó. God không phải tự nhiên mà lại đi làm những cái việc điên khùng như vậy, làm những cái việc mà nó trái với ước muốn của con người. Những việc làm tương tự như vậy God không bao giờ làm, bạn có muốn thì bạn mới được, bạn không muốn lấy gì bạn được. Nhưng hỏi, làm sao mà người ta lại muốn mình mù lòa mới được chứ. Tôi sẽ cố gắng giải thích điều bạn muốn. Ví dụ: Trước đây ( Trước đây, ở đây là tiền kiếp) bạn là một đại ca xã hội đen nổi tiếng dữ dằn, một lần nọ trong quán ăn có người vì thấy bạn rất lạ đời, nên người đó đã nhìn bạn chầm chầm. Vì người đó nhìn bạn quá lâu nên bạn nghĩ là anh ta coi thường bạn, từ đó bạn nẩy sinh ý muốn là sẽ chọc mù đôi mắt của anh ta vì cái tội dám nhìn thẳng vào khuôn mặt của bạn. Muốn là làm và bạn đã làm, là chọc mù đôi mắt của người khác không thương tiếc, để thể hiện quyền lực của mình trước những tên đàn em. Bạn thấy đó, đấy là điều bạn đã muốn để mình trở thành kẻ mù lòa trong kiếp này, nhưng không ai vào đây muốn cho bạn cả.

Ví dụ: Vì bạn muốn có được nhiều lợi nhuận hơn trong kinh doanh. cho nên bạn đã dùng hóa chất trong chế biến thực phẩm để hạ giá thành đến mức thấp nhất. Nhưng với thực phẩm như cách bạn đã chế biến thì những ai sử dụng nó, lâu ngày sẽ mắc bệnh ung thư. Bạn thấy đấy, trong thực tế khi bạn cho hóa chất vào thực phẩm không có nghĩa là bạn muốn người sử dụng bị bệnh ung thư, mà là bạn muốn tiền. Nhưng vì bạn muốn tiền theo cách đó, đồng nghĩa là bạn muốn mình bị mắc bệnh ung thư, giống như những người đã sử dụng thực phẩm bẩn do bạn làm ra. Vì lẽ đó, nên ước muốn được trải nghiệm mình bị mặc bệnh ung thư trước đây, đã trở thành hiện thực với chính bạn hôm nay.

Qủa thật, thể xác của bạn cũng tức là công cụ để bạn thực hiện nghiệp. Thể xác của một người mù lòa, què quặt, đau ốm bệnh tật hay là thể xác của một người sẽ trở hoa hậu, người mẫu, cầu thủ, vận động viên vv… Vẫn luôn là cái bạn đã sáng tạo ra trong tiền kiếp, cơ thể của bạn có hôm nay là cái đã có trước khi bạn sở hữu nó và bây giờ bạn chỉ là đang nhận diện về nó mà thôi, cũng tức là bạn đang nhận diện cái chính bạn đã sáng tạo ra trong tiền kiếp. Khi mà bạn vẫn còn đang sống trong thế giới 3d thì thể xác của bạn vẫn chỉ là cái công cụ, hỗ trợ bạn thực hiện nghiệp. Vấn đề là trong quá khứ bạn đã muốn chọn cho mình sau này sẽ sở hữu một thể lý như thế nào, để cho tâm hồn bạn có thể trải nghiệm được điều bạn đã muốn, vậy đấy.

Tâm hồn bạn có thể chọn trải nghiệm trong một thể lý xinh đẹp, hoàn hảo và khỏe mạnh vv. Tâm hồn bạn cũng có thể chọn trải nghiệm trong một thể yếu đuối, bệnh tật, không xinh đẹp vv. Thậm chí bạn có thể chọn nhúng tâm hồn mình vào một thể lý khác với tính cách của linh hồn bạn, nhằm tìm kiếm một trải nghiệm khác giới tính. Ví dụ linh hồn bạn là nam tính, bạn chọn nhúng linh hồn vào thể lý mang tính nữ, vậy nên sau khi bạn lớn trong thể lý đó người ta gọi bạn là Lesbian. Ngược lại linh hồn bạn là nữ tính, bạn chọn nhúng linh hồn mình vào thể lý mang tính nam, sau khi bạn lớn người ta gọi bạn là Gay. Vấn đề là bạn muốn chọn trải nghiệm cái gì, bạn chọn cái gì là quyền của bạn, quyền này được gọi là quyền tự do ý chí tuyệt đối. Và khi bạn tái sinh God sẽ đáp ứng cho bạn một thể xác vật lý phù hợp với sự chọn lựa mà bạn sẽ được trải nghiệm. Bạn thấy đấy, lại một lần nữa có người lại nói, có ai mà muốn chọn cho mình trở thành Lesbian hay Gay mà làm gì? Trên thực tế, tất cả cái bạn chọn cho mình là trước khi bạn ra đời, nhưng không là sau khi ra đời bạn mới chọn. Trường hợp nếu bạn đang là lesbian hay gay cũng vậy. Cũng có nghĩa là trước đây bạn đã có hành vi lạm dụng tình dục, khống chế người khác trải nghiệm tình dục khắc nghiệt, hoặc trói buộc người khác trải nghiệm tình dục bạo lực vv. Nói chung là trước đây bạn luôn có những hành động làm khổ người khác liên quan đến vấn đề tình dục, đơn giản vậy thôi.

Bạn thấy đấy, cái thực tại hôm nay của bạn cũng tức là cái bạn đã muốn ngày hôm qua, cái bây giờ bạn trải nghiệm là cái bạn muốn trong quá khứ, nhưng không bao giờ tự nhiên mà có. God luôn đáp ứng và luôn sẵn sàng mang lại cho bạn cái bạn muốn, God không giờ từ chối bất cứ ước muốn nào của bạn. Cho dù ước muốn đó của bạn là tối hay sáng, hạnh phúc hay đau khổ, vui vẻ hay buồn chán, tình yêu hay sợ hãi, God đều đáp ứng, nhưng không bao giờ phán xét. Vì trong mắt God tất cả mọi trải nghiệm của bạn đều hoàn hảo.

Tương tự như vậy, trí tuệ của bạn có được hôm nay vẫn là cái do bạn sáng tạo ra từ tiền kiếp, nó thực sự là cái đã có, trước khi bạn có thể nhận diện ra nó. Thực ra trí tuệ của bạn vẫn chỉ là công cụ phục vụ cho tâm hồn bạn thực hiện nghiệp, nhưng trí tuệ của bạn không phải là bạn. Trường hợp, nghiệp của bạn tích lũy được nhiều công đức, nhiều phúc đức, God đáp ứng cho bạn một cái trí luôn sáng suốt, thông minh, nhanh nhạy, ứng biến, có trình độ. Trường hợp ngược lại, trí tuệ của bạn sẽ trở nên tối tăm, chậm chạp, khó nhớ, mau quên và rất khó có thể tiếp nhận thông tin nâng cao kiến thức. Qủa thực, thể trí và thể lý mà bạn có được hôm nay chỉ là thứ bạn đã sáng tạo ra trong tiền kiếp, và giờ nó chỉ là công cụ giúp cho linh hồn bạn thực hiện nghiệp, và nó chỉ là thứ tạm thời cho một kiếp duy nhất ấy mà thôi. Mặc dù mọi thông tin mà bạn có được trong trải nghiệm do thể lý và thể trí của bạn mang lại luôn để lại dấu ấn trong linh hồn bạn, đời đời.

Thật vậy, thể lý và thể trí mà mỗi chúng ta có được trong đời sống trần thế từ trước đến nay, luôn là cái mà các bậc chân sư thường nói, là thứ giả tạm, vô thường. Theo quan sát của tôi thì quả thực, điều họ nói là sự thật hoàn toàn, không thể chối cãi. Nhưng bạn thấy đó, từ trước đến nay điều mà các chân sư nói, luôn thuộc dạng phán ra, nhưng rất hiếm khi kèm theo lời giải thích.

Trong thực tế, các chân sư rất thích sử dụng ngữ cảnh để nói chuyện với chúng ta. Ví dụ: Các chân sư thường nói trần gian là thế giới vật chất, nhưng không là thế giới của tinh thần. Bạn thấy đó, nếu bạn chỉ nghe qua lời của họ, bạn sẽ cảm thấy nó có một sự mâu thuẫn nhất định nào đó trong lời nói của họ. Sự mâu thuẫn xuất hiện, bởi vì bạn biết không có sự sống nào tồn tại trong Vũ trụ mà không thông qua vật chất. Vậy nên, nói đến sự sống là nói đến vật chất và không có bất kỳ nơi nào trong Vũ trụ này, không có vật chất mà có thể có sự sống. Sự sống của bất kể nơi đâu, là Thiên đàng hay địa ngục, là trần gian hay nước Trời không nơi nào mà không tồn tại cùng vật chất. Tương tự như vậy, sự sống của một con người, không nơi đâu trong Vũ trụ mà không có sự kết hợp bởi ba thể: Thể lý, thể trí và thể tâm. Nhưng các bạn nên có một chút phân biệt, ở đây tôi đang nói đến sự sống, nhưng tôi đề cập đến sự tồn tại. Ví dụ khi tâm hồn bạn đang được nhúng trong thể lý và có sự hoạt động của lý trí, người ta gọi đó là sự sống của một linh hồn hay còn được gọi là sự sống của một con người. Nhưng khi con người bước vào cái chết của thể lý, trong thời gian chờ đợi nhập vào một thể lý khác, tâm hồn của bạn sẽ không còn hoạt động nữa, dẫn đến không có bất cứ một trải nghiệm nào. Trong thời gian này linh hồn bạn vẫn tồn tại, đồng nghĩa là linh hồn bạn đang tồn tại nhưng không thể nói đó là sự sống của một linh hồn.

Qủa thực, lời của các chân sư nói là rất minh triết, nhưng rất dễ khiến cho người trần gian hiểu sai về ý nghĩa thực của lời nói. Thậm chí người bạn tâm linh thân thiết của tôi cách đây mấy tháng còn không thể xác định nổi, là sau khi trở về với đời sống thiên đàng con người sẽ vẫn sống trong thể xác vật chất hay chỉ là sống trong cõi tinh thần. Các bạn biết đó, các chân sư rất thích chơi chữ với chúng ta, nhưng trên thực tế họ luôn sử dụng ngôn ngữ rất chính xác. Các chân sư nói, cõi niết bạn, cõi tinh thần nhưng người ta không sử dụng từ cảnh giới niết bàn, cảnh giới tinh thần. Vì bởi Họ biết rằng từ cảnh và từ cõi là hoàn toàn khác nhau, đơn giản cảnh giới là một biểu hiện của vật chất, còn cõi giới là một biểu hiện phi vật chất. Vì vậy, trên thực tế chỉ có cảnh giới Thiên đàng, cảnh giới trong nước trời, nhưng không có cảnh giới niết bàn hay cảnh giới tinh thần. Bạn thấy đấy, chỉ cần vài lời nói của các chân sư thôi cũng đã đủ cho con người trần thế có rất nhiều ảo tưởng kỳ lạ. Họ luôn tưởng tượng rằng sau khi họ nhập niết bàn hoặc sau khi trở về Thiên đàng họ sẽ sống trong cõi tinh thần, vô hình không vật chất.

Trước khi xác định rõ vấn đề này, tôi xin mạn phép giải thích cho bạn hiểu rõ từ tinh thần. Tinh thần của bạn thực sự không phải trí tuệ của bạn và cũng không là tâm hồn bạn. Tinh thần ở đây được hiểu là tinh hoa là sự tinh khiết của cái Thần. Và cái Thần ở đây cũng tức, Nguyên Thần God, và nguyên Thần God cũng tức là ý thức God. Vậy nên, sự tinh khiết và những tinh hoa xuất phát từ ý thức God cũng tức là ý thức ánh sáng God. Từ đó bạn cũng có thể dễ dàng hiểu rằng tinh thần đơn giản chỉ là cách gọi khác về cái gọi là ý thức ánh sáng God. Vậy nên, các chân sư nói đời sống trong Nước Trời là đời sống trong cõi tinh thần, thật vậy. Nó cũng có nghĩa là khi bạn sống trong Thiên đàng là bạn sống trong thế giới của ý thức ánh sáng, sống trong trong sự thức tỉnh hoàn toàn, ý thức đầy đủ. Và với câu nói trần gian là thế giới của vật chất vẫn là hoàn toàn chính xác. Vì bởi trong quan niệm từ nhận thức sống của con người trong thế giới trần tục luôn đặt nặng, luôn quan trọng vật chất. Bạn luôn cho rằng, cái mà bạn có thể nghe được bằng tai, thấy được bằng mắt mới là cái của sự thật và nó mới thực sự là cái quan trọng với bạn, còn cái bạn không thể nghe và không thể thấy là cái không thật, là ảo tưởng nên nó không quan trọng .

Các chân sư thường nói thế giới của chúng ta đang sống là thế giới vật chất, quả thật là không sai. Nhưng nếu bạn hỏi ngược lại họ, là có nơi nào trong Vũ trụ này, có cái thế giới nào đang hiện hữu mà không được God tạo dựng bởi vật chất hay không? Tôi tin rằng họ sẽ nói với bạn rằng, không, không bao giờ có cái thế giới của sự sống nào được hình thành mà không có vật chất. Thế nhưng vì sao họ lại nói thế giới của chúng ta đang sống là thế giới vật chất? Đơn giản từ vật chất được nói đến ở đây không là vật chất đơn thuần, nhưng là vật chất nằm trong quan niệm sống của Nhân loại. Trên thực tế, Họ đã nói chính xác về điều đó, rằng thế giới của chúng ta là thế giới vật chất và họ thì đang sống thế giới vô hình, vô hình vì nó cõi tinh thần. Cõi tinh thần đồng nghĩa là thế giới của ý thức ánh sáng.

Và lý do để cho Họ nói như vậy vì bởi, khi bạn nói đến ý thức là nói đến biểu của vật chất, vì ý thức chính là cái dùng để sáng tạo ra vật chất. Nói chung, tất cả mọi vật chất hiện hữu không có gì, là không xuất phát từ ý thức God. Và các biểu hiện ý thức God của con người là thông qua cái trí của chính con người. Nhưng riêng với tất cả mọi rung động và mọi cảm xúc của tâm hồn, bạn không bao giờ có thể thấy được, mà bạn chỉ có thể cảm nhận về nó mà thôi. Vậy nên, mọi hoạt động của tâm hồn người, còn được xem là hoạt động trong thế giới vô hình. Nhưng bạn thấy đấy, khi con người đang sống trong thế giới trần tục con người luôn đặt nặng, luôn coi trọng cái trí của mình và thường không xem trọng đời sống của tâm hồn. Ngược lại, người trong thế giới ánh sáng luôn xem trọng đời sống của tâm hồn và luôn xem cái trí như là một công cụ phục vụ cho đời sống tâm hồn mà thôi. Vậy nên, Họ đã phán cho chúng ta một câu lững lơ giữa trời, rằng con người là đang sống trong thế giới vật chất còn họ thì đang sống trong cõi tinh thần, vô hình. Thay vì Họ nói rằng con người đừng nên sống nặng với cái trí quá, mà hãy đặt nặng về cái tâm, con người sẽ bớt khổ, có lẽ chúng ta sẽ dễ hiểu hơn. Trên thực tế, họ đã nói và nói rất nhiều rồi nhưng chúng ta không quan tâm, hay nói chính xác hơn là chúng ta không hiểu, nên chúng ta không quan tâm.

Bạn thấy đấy, thế giới của chúng ta luôn sống với quan niệm, vật chất mới là thứ quan trọng nhất. Chẳng hạn như bạn luôn cho rằng, thể xác của bạn, tiền bạc, nhà cửa, xe cộ, ruộng vườn, vàng, kim cương, ngọc trai …của bạn mới là những thứ quan trọng nhất cho cuộc sống bạn. Trên thực tế, tất cả mọi thứ được sáng tạo ra trên thế giới này, cũng như trong Vũ trụ từ trước đến nay, đều xuất phát từ phía bên trong, nhưng không là từ phía bên ngoài. Tất cả những gì mà bạn có thể nhìn thấy được từ phía bên ngoài, thực chất chỉ là những biểu hiện từ cái phi vật chất bên trong. Nhưng trong thực tế, con người trên thế giới của chúng ta, rất hiếm khi coi trọng cái thế giới phi vật chất phía bên trong. Trọng tâm của giáo dục, trao dồi kiến thức, nâng cao trình độ…của Nhân loại gần như tất cả đều không nằm ngoài mục đích phục vụ cho thành công thiên về vật chất. Trường hợp nếu có ai đó học hành nhiều, kiến thức rộng, trình độ cao nhưng họ lại không thích theo đuổi mục đích vật chất, họ có thể sẽ bị xã hội coi thường, thậm chí sẽ bị cho là kẻ dở điên, dở khùng. Nhưng vậy thì đã sao nào, vì tất cả chỉ là một cuộc chơi, thế giới không bước qua quá trình này là không được.

Xin lỗi thực sự là tôi đang đi ra ngoài chủ đề Ta là ai? nhưng mong các bạn thông cảm vì tôi đã nói trước từ trong lời mở đầu, rằng tôi không thể khống chế dòng tư tưởng của tôi. Bởi đơn giản những lúc như thế này, tôi không còn là tôi, nhưng tôi là của cả hai, God và tôi đang đồng hành.

Trở lại với chủ đề Ta là ai? Bạn có thể tưởng tượng, tâm hồn bạn là hành tinh Trái đất, trí tuệ của bạn là mặt Trời, và những hành tinh khác trong hệ mặt Trời kể cả mặt Trăng là cơ thể bạn và các mối liên hệ trong sống. Thoạt nhìn, bạn có thể cho rằng Mặt trời là trung tâm là một vật thể quan trọng nhất trong những vật thể đang tồn tại trong Thái dương hệ. Bởi đơn giản nó đóng vai trò trung tâm và cung cấp năng lượng cho những hành tinh đang quay chung quanh nó. Nhưng trên thực tế Trái đất mới thực sự là trung tâm của Thái dương hệ. (tiện đây tôi cho rằng cách nghĩ của những tín đồ KiTô giáo xưa kia, Trái đất là trung tâm, nhìn theo một khía cạnh nào đó, thì nó là hoàn toàn chính xác) Trái đất là trung tâm bởi đơn giản nó hiện đang có sự sống, và đó chính là sự sống của chúng ta, của tôi của bạn, sự sống của những loài động vật, thực vật đang sống trên hành tinh Trái đất. Và đấy mới là nguyên nhân quan trọng nhất để cho God sáng tạo ra Thái dương hệ này. Thoạt nhìn bạn có thể cho rằng Mặt trời là vật thể quan trọng nhất trong toàn bộ Thái dương hệ. Nhưng trên thực tế nếu không vì sự sống của chúng ta và của muôn loài trên Trái đất, God sẽ không sáng tạo ra Thái dương hệ để làm gì. Vậy nên, Trái đất mới đúng là trung tâm, Trái đất mới là hành tinh quan trọng nhất của toàn bộ Thái dương hệ.

Qủa thực, giả định rằng nếu con người và muôn loài không còn tiếp tục sống trên Trái đất này nữa, lúc đó toàn bộ Thái dương hệ trong mắt của God sẽ không còn ý nghĩa gì nữa. Và chắc chắn khi đó God sẽ không còn bân tâm đến nó, và để cho nó đi vào tự hủy diệt hoàn toàn. Thoạt nhìn bạn có thể nghĩ rằng có Mặt trời, Trái đất mới có thể tồn tại và xét trên khía cạnh vật lý thì đều đó là hoàn toàn chính xác. Nhưng nếu đem xét trên khía cạnh tâm linh thì Mặt trời chẳng qua là công cụ phục vụ cho Trái đất, nói chính xác hơn nó là công cụ phục vụ cho con người và toàn bộ sự sống trên Trái đất.

Tương tự như vậy, bạn có thể tưởng tượng trí tuệ của bạn là trung tâm và mọi thứ sẽ phụ thuộc và xoay quanh nó như là những nô lệ. Nhưng trên thực tế sâu thẩm từ hiện thực tối thượng của God, thì quả thật trí tuệ mà bạn đang sở hữu là cao hay thấp, là giỏi hay dở, là thông minh hay ngu dốt tất cả đều do tâm hồn bạn sáng tạo ra. Trên thực tế, tâm hồn bạn mới thực sự là cái sáng tạo ra trí tuệ bạn và cho dù là bạn đang ở trên Trời hay đang ở dưới đất, thì cũng như nhau. Nhưng lúc này đây, khi mà bạn đang ở dưới đất nên God phải trang bị trí tuệ cho bạn, trang bị cái mà đã được tâm hồn sáng tạo ra, nhằm phục vụ lại cho nó. Nhưng khi bạn ở trên Trời lúc đó tâm hồn bạn sẽ biết cách chỉ huy bạn tự trang bị trí tuệ cho bạn nhằm phục vụ cho những mong muốn trải nghiệm của nó một cách tốt nhất. Bạn nghĩ bạn là ai mới được chứ, bạn nghĩ trí tuệ của bạn, bằng cấp của bạn, học hành của bạn, tri thức của bạn là ghê gớm lắm sao. Thú thực với các bạn, nếu tâm hồn bạn trong một kiếp nào đó, thực sự đang trong thời kỳ biếng nhác trải nghiệm, biếng nhác vận động, biếng nhác sáng tạo khi ấy God sẽ không trang bị cho bạn bất cứ một chút trí tuệ nào đâu.

Trên thực tế, bạn sẽ không có một chút tri thức nào, không có một chút gì gọi là trí tuệ, nếu tâm hồn bạn không muốn nó. Và những em bé mà các bạn gọi là bị down, “thiểu năng trí tuệ” là điển hình về một sự từ chối của tâm hồn vì không muốn sở hữu trí tuệ. Bạn nên biết rằng, có nhiều kiếp trí tuệ của bạn lấn quyền bạn, mang đến cho bạn quá nhiều đau khổ. Vậy nên, tâm hồn bạn không muốn sỡ hữu cái trí của nó nữa, nhưng là rất muốn mình là người bị mất trí để không còn bị cái trí làm cho khổ đau. Từ những ước muốn đó của tâm hồn, God đã đáp ứng cho tâm hồn bạn một cuộc sống không trí tuệ. Thế nên có rất nhiều kiếp bạn sẽ được sống với những cảm xúc chân thực nhất của tâm hồn, nhưng không bị cái trí can thiệp. Đồng nghĩa những kiếp sống đó của bạn là một đứa trẻ bị thiểu năng trí tuệ, thật vậy. Nhưng nếu bạn hỏi rằng thiểu năng trí tuệ là tốt hay xấu đời cho đời sống tâm hồn, là đau khổ hay hạnh phúc thì chỉ có God và những người hiện đang thiểu năng mới có thể trả lời câu hỏi này cho chính họ, riêng bạn thì không. Trừ phi bạn ý thức đầy đủ.

Bạn có thể tưởng tượng, mối liên hệ giữa trí tuệ và tâm hồn tương tự như là chính quyền và người dân của một đất nước. Và như bạn thấy đấy, bao giờ cũng vậy và ở đâu cũng thế, bất cứ nơi nào trên thế giới này, thì dân chúng vẫn luôn là nhân tố quyết định tạo ra chính quyền, xét theo bất cứ khía cạnh nào. Và cho dù lúc nào nhà cầm quyền cũng vẫn luôn kêu gào, vẫn luôn la hét, dân là chủ. Thế nhưng trong thực tế sống, bạn đã thấy có được bao nhiêu nơi chốn trên thế giới này, người dân thực sự được quyền làm chủ vận mệnh của chính cuộc sống họ hay không?. Hay bạn chỉ thấy toàn là điều ngược lại, người dân thường bị nhà cầm quyền đàn áp đè nén, bằng nhiều hình thức khác nhau nhưng không có cách nào chống lại.

Tương tự như vậy, cái trí của bạn là do tâm hồn bạn sáng tạo ra. Nhưng cuối cùng thì sao, cái trí của bạn luôn đàn áp, đè nén, kiểm soát mọi cảm xúc của bạn và không ít lần đưa bạn đến với những đau khổ tột cùng. Vậy nên, cái trí của bạn càng lễ nghi, càng hình thức, càng độc tài, tâm hồn bạn càng bị kiểm soát, càng bị đau khổ. Tương tự như vậy, một chế độ càng lễ nghi, càng hình thức, càng độc tài, dân chúng càng bị kiểm soát gắt gao, càng bị mất tự do và càng chịu nhiều đau khổ. Nhưng một khi giới hạn chịu đựng của tâm hồn cũng như giới hạn chịu đựng của dân chúng bị phá vỡ, tất nhiên khi đó trí tuệ cũng như nhà cầm quyền sẽ bị hạ bệ. Đơn giản vì cả hai không còn muốn chịu đựng nữa cái nó đã sáng tạo ra.

Sau tất cả những gì mà tôi trình bày trong phần này, tôi hy vọng bạn có thể ý thức được, bạn là gì? Cũng tức là tôi khẳng định bạn là tâm hồn bạn, nhưng không là trí tuệ bạn, không là thể xác bạn, cũng không là linh hồn bạn. Tất cả, mọi cái từ trí tuệ, thể xác lẫn linh hồn kể cả siêu thức bạn đều thuộc quyền sở hữu của bạn. Nói cách khác tất cả những thứ đó đều thuộc quyền sở hữu của tâm hồn bạn. Và tất nhiên là tất cả mọi cái có liên quan đến bạn chỉ là công cụ hỗ trợ cho bạn và tâm hồn bạn mới thực sự là ông chủ của tất cả những thứ đó. Hơn thế, mọi quyết định đưa bạn đến với những trải nghiệm trong cuộc sống đều xuất phát từ tâm hồn, nhưng không là bất cứ nơi nào khác.

Ngoài ra, tôi rất lấy làm hy vọng sau khi các bạn thực sự hiểu bạn là gì? Các bạn hãy mở rộng tấm lòng ra sống với tiếng nói của trái tim mình – cũng tức là các bạn hãy luôn sống với các cảm xúc chân thật của tình yêu, lòng tốt, sự chân thành và hài hòa nhất có thể. Tôi rất hy vọng khi các bạn hiểu đâu là sự thật, các bạn hãy lấy lại chủ quyền của bản thân mình – cũng tức là bạn lấy lại quyền làm chủ của tâm hồn nhằm kiểm soát toàn bộ mọi điều xảy ra trong cuộc sống bạn. Và dứt khoát bạn không cho phép cái trí thấp của bạn đưa bạn đến với những vùng cảm xúc tối tăm và đau khổ, thêm một lần nào nữa. Quyền làm chủ bản thân đơn giản là tất cả mọi hành động trong sống của bạn phải luôn được cái tâm tình yêu của bạn kiểm soát, nhưng không là do cái trí của bạn kiểm soát. Có lẽ bạn đã từng nghe câu nói Hành động bằng trái tim. Thực ra, trái tim trong câu nói này cũng tức là tâm hồn, bởi tầm hồn được cài đặt và sống trong trái tim. Trên thực tế, trái tim “tâm hồn” không biết hành động, nhưng toàn bộ hành động của con người là đều được điều khiển bởi cái trí. Nhưng ở đây bạn phải hiểu rằng, bất cứ hành động nào xuất phát từ ước muốn của trái tim sẽ kiểm soát được lý trí hành động. Từ đó sẽ luôn mang lại cho bạn nhiều điều tốt đẹp nhất. Và tất cả những việc làm trong khuôn khổ đó còn được người ta gọi là Hành động bằng một tấm lòng. Thực ra thì chỉ cần bạn nghe ai đó nói, ô kìa anh ta, chị ta, bà ta làm toàn những việc có tâm, có đức cũng tức nói rằng họ toàn làm những việc mang điều tốt đẹp, mang hơi thở của lòng từ bi, mang phẩm chất của tình yêu. Vy nên, câu nói có tâm cũng tức có tâm hồn, có trái tim và từ đức ở đây vẫn chỉ là một cách gọi khác của tâm hồn. Nhưng bạn thấy đấy, trái tim hay cái tâm thì không hề biết suy nghĩ biết làm, nên mọi thứ đều phụ thuộc vào cái trí hành động. Thế nhưng khi cái trí hành động được dẫn dắt và được kiểm soát bởi cảm xúc tình yêu của tâm hồn, thì tất cả mọi kết quả do những việc làm đó mang lại, đều được gọi là những việc làm có tâm, có đức.

Ngược lại, bất cứ hành động nào mà bị lý trí kiểm soát và điều khiển, thì tất cả nó đều được coi là hành động vượt quyền, là hành động cưỡng bức, khống chế, đè nén cảm xúc của tâm hồn. Và không loại trừ bất cứ hành động nào nằm trong khuôn khổ này, tất cả nó đều có một sự tính toán thiệt hơn, đổi trao có điều kiện dựa theo định kiến, nhưng không là tình yêu. Đơn giản hơn để bạn có thể hiểu tất cả nó còn được gọi là những việc làm vô cảm, không có tình người.

Thật vậy, tình yêu là bản chất của tâm hồn, vậy nên một khi bạn dành lại quyền làm chủ, lúc đó những gì bạn biểu hiện lên bề mặt cuộc sống sẽ luôn mang hơi thở tình yêu và phẩm chất của lòng từ bi.