LỜI MỞ ĐẦU & THÔNG ĐIỆP
Thân chào các bạn!
Đã hơn hai năm trôi qua kể từ ngày cuốn sách “SỰ THẬT VĨ ĐẠI” được đưa
lên trang web giwho.com, nó quả thật là một khoảng thời gian khá khó khăn đối
với tôi. Thú thực sau khi viết xong cuốn sách STVĐ tôi nghĩ rằng mình sẽ không
bao giờ có thể viết thêm cuốn sách nào nữa. Vì lý ấy, tôi rất hy vọng cuốn sách sẽ
mang đến một sự bùng nổ, mang kiến thức, mang đến niềm vui và giúp ích cho
nhiều người. Nhưng trên thực tế điều đó đã không xảy ra, tôi rất thất vọng và
buồn chán vì cuốn sách vẫn lặng lẽ nằm yên trong một góc của đại dương mênh
mông thông tin trên internet, không có nhiều người quan tâm. Cho đến một hôm
người bạn của con tôi sau khi đọc cuốn sách đã hỏi tôi rằng, tiếp theo chúng ta
nên làm gì đây hả chú? Một thoáng ngỡ ngàng và tôi chợt ngộ ra: đây phải là câu
hỏi của tôi dành cho chính tôi thì đúng hơn, không là câu hỏi của người khác
dành cho tôi. Kể từ lúc đó tôi nhận thức được rằng tất cả những gì tôi trình bày
trong cuốn sách STVĐ nó chỉ là một sự khởi đầu mang những khái niệm và
không nói lên được những sự thật quan trọng nhất. Tôi hiểu rằng còn rất nhiều
điều về Thượng Đế mà tôi chưa biết đến, nhiều sự thật còn đang ẩn núp đâu đó
mà tôi chưa thể tìm thấy. Tôi tự nghĩ nếu hiểu biết của tôi chỉ dừng ở mức độ
cuốn sách STVĐ thì nó chẳng giúp được gì cho tôi hay cho bất cứ người nào, đến
được nơi mình muốn đến. Vậy nên, tôi đã đem những câu hỏi xuất phát từ suy
nghĩ trên, cầu xin Thượng Đế trả lời giúp tôi và Người đã nói:
“Con trai của Ta con phải hiểu rằng; vấn đề tiếp theo của con là không làm gì
cả, vì làm là một hành động của thể xác mà sản phẩm của hành động thể xác
là ảo ảnh và không trường cửu. Vấn đề của con trong hiện tại không phải là
nên làm gì, mà là nên nghĩ gì? và nhận thức về cái gì?”
Một lần khác trong cuộc trò chuyện với dòng tộc, tôi nghe đứa cháu họ phán
rằng: “cháu thấy ai mà theo đuổi tâm linh chân chính thì người đó không bao giờ
giàu có, cũng có thể nói là họ luôn gặp khó khăn và nghèo khổ, con sợ thứ đó
lắm”. Thực ra, trước khi nghe lời nói của đứa cháu, tôi chưa bao
giờ nghĩ rằng mình là người đang theo đuổi tâm linh hay một cái gì đó gọi là tâm
linh. Bởi từ trước đó, tôi luôn rất khó chịu với hai từ này vì tôi cho rằng; nói đến
tâm linh là nói đến mê tín. Nhưng kể từ ngày ấy cái ngôn từ “tâm linh” luôn ám
ảnh tôi. Vì thế tôi đã suy nghĩ thấu đáo về những gì mà tôi đã trải qua và thực
trạng hiện tại, cuối cùng tôi nhận ra rằng quả thật là mình đã và đang theo đuổi
tâm linh.
Và cũng kể từ ngày đó, tôi luôn đặt câu hỏi thực ra tâm linh là cái gì? vì sao
những người theo đuổi tâm linh luôn gặp nhiều đau khổ, bất hạnh, nghèo khó, vất
vả, gian truân… nhất là các giáo chủ sáng lập tôn giáo? Tôi luôn tự hỏi thực ra
tâm linh là nguồn của hạnh phúc lớn lao, hay là nguồn của đau khổ và bất hạnh.
Tôi tự hỏi nếu theo đuổi tâm linh là theo đuổi sự giải thoát và tìm kiếm sự cứu
rỗi. Vậy tại sao quan sát trên thực tế tôi nhận ra rằng; dường như ai theo đuổi tâm
linh cũng tức là đang theo đuổi một cái gì đó luôn tiềm ẩn điều bất hạnh. Từ
những sự kiện thực tế kỳ lạ này đã thôi thúc tôi quyết tâm giải thích cho bằng
được ý nghĩa thực sự liên quan đến vấn đề tâm linh. Tôi cho rằng nếu con người
không hiểu rõ chân tướng của cái gọi là tâm linh thì chắc chắn không có nhiều
người đủ can đảm theo đuổi tâm linh. Bởi người cháu họ của tôi là một người trẻ,
có lối sống hiện đại, đã từng đi du học chưa phải là người theo đuổi tâm linh. Vậy
nhưng cô bé vẫn có thể quan sát thấy một thực tế như vậy đang âm thầm xảy ra.
Từ đó có thể chứng minh rằng sự thật này đã có nhiều người biết và sẽ có rất
nhiều người biết chỉ cần một quan sát. Cho nên, một lần nữa tôi đã đem những
câu hỏi này cầu xin Thượng Đế trả lời giúp cho tôi và Người đã nói:
“Con trai của Ta, con có biết không? Thực ra, từ trước đến nay chưa có một ai
hỏi Ta, tâm linh là cái gì? Con người đã hỏi Ta rất nhiều câu hỏi khác nhau về
nhiều đề tài khác nhau, nhưng tuyệt nhiên không có câu hỏi Tâm linh là gì?
Có chăng thì Ta cũng đã đề cập đến ngôn từ này trong các thông điệp của Ta,
nhưng không có nhiều người quan tâm về ý nghĩa của nó. Trong thực tế
không phải người ta không quan tâm đến ý nghĩa của tâm linh, nhưng họ
nghĩ rằng họ đã hiểu biết về nó. Và giờ đây với con, với các câu hỏi của con Ta
vẫn nói một lời không thay đổi, rằng Ta đã trả lời tất cả mọi câu hỏi của con,
trước khi con cầu xin. Mọi câu trả lời đã có trong câu hỏi của con, những gì
con hỏi là những gì con đã trả lời.
Con có biết? con người thường đòi hỏi Thượng Đế giải thích cho họ về điều
này về điều kia, về sự thật này về sự thật nọ. Nhưng thực ra, trước khi con
người đặt câu hỏi, họ luôn muốn Ta trả lời theo hiểu biết, theo quan điểm tôn
giáo, theo kiến thức trong sách vở mà họ đã đọc, theo định kiến của họ. Người
ta không cho Ta một khoảng trống tự do nào để Ta có thề trả lời theo sự thật.
Con người luôn muốn Ta trả lời theo hiểu biết của họ, nhằm khẳng định kiến
thức đã có của mình. Không có nhiều người đến với Ta, đặt câu hỏi cho Ta mà
không mang sẵn một định kiến. Không có nhiều người trên thế giới đến với Ta
đặt câu hỏi cho Ta bằng một tấm lòng chân thành nhất nhằm tìm kiếm sự thật.
Thường thì họ đến với Ta, đặt câu hỏi cho Ta nhưng mong sao cho Ta trả lời
theo ý muốn của họ nhằm thoả mãn cái họ đang kỳ vọng, cái tôi của chính
mình. Vì bởi những lý do trên nên từ trước đến nay chưa bao giờ Ta có cơ hội
tiết lộ một sự thật nào được gọi là trọn vẹn cho con người qua cầu xin.
Nhưng con cũng nên biết rằng; Thượng Đế không bao giờ trả lời cho con
người bất cứ câu hỏi nào mà nó có thể bao gồm toàn bộ sự thật và đó cũng
chính là sự thật. Nếu tất cả các câu hỏi của con người, được gởi đến Thượng
Đế bằng một tấm lòng chân thành và tin tưởng tuyệt đối thì tự động người đó
sẽ biết, biết trong thinh lặng, biết trong thiêng liêng và đấy chính là những
hiểu biết chân thật.
Sự Thật Tối Hậu http://giwho.com
hoàn toàn chân thật. Thực ra, trước khi nghe lời nói của đứa cháu, tôi chưa bao
giờ nghĩ rằng mình là người đang theo đuổi tâm linh hay một cái gì đó gọi là tâm
linh. Bởi từ trước đó, tôi luôn rất khó chịu với hai từ này vì tôi cho rằng; nói đến
tâm linh là nói đến mê tín. Nhưng kể từ ngày ấy cái ngôn từ “tâm linh” luôn ám
ảnh tôi. Vì thế tôi đã suy nghĩ thấu đáo về những gì mà tôi đã trải qua và thực
trạng hiện tại, cuối cùng tôi nhận ra rằng quả thật là mình đã và đang theo đuổi
tâm linh.
Và cũng kể từ ngày đó, tôi luôn đặt câu hỏi thực ra tâm linh là cái gì? vì sao
những người theo đuổi tâm linh luôn gặp nhiều đau khổ, bất hạnh, nghèo khó, vất
vả, gian truân… nhất là các giáo chủ sáng lập tôn giáo? Tôi luôn tự hỏi thực ra
tâm linh là nguồn của hạnh phúc lớn lao, hay là nguồn của đau khổ và bất hạnh.
Tôi tự hỏi nếu theo đuổi tâm linh là theo đuổi sự giải thoát và tìm kiếm sự cứu
rỗi. Vậy tại sao quan sát trên thực tế tôi nhận ra rằng; dường như ai theo đuổi tâm
linh cũng tức là đang theo đuổi một cái gì đó luôn tiềm ẩn điều bất hạnh. Từ
những sự kiện thực tế kỳ lạ này đã thôi thúc tôi quyết tâm giải thích cho bằng
được ý nghĩa thực sự liên quan đến vấn đề tâm linh. Tôi cho rằng nếu con người
không hiểu rõ chân tướng của cái gọi là tâm linh thì chắc chắn không có nhiều
người đủ can đảm theo đuổi tâm linh. Bởi người cháu họ của tôi là một người trẻ,
có lối sống hiện đại, đã từng đi du học chưa phải là người theo đuổi tâm linh. Vậy
nhưng cô bé vẫn có thể quan sát thấy một thực tế như vậy đang âm thầm xảy ra.
Từ đó có thể chứng minh rằng sự thật này đã có nhiều người biết và sẽ có rất
nhiều người biết chỉ cần một quan sát. Cho nên, một lần nữa tôi đã đem những
câu hỏi này cầu xin Thượng Đế trả lời giúp cho tôi và Người đã nói:
“Con trai của Ta, con có biết không? Thực ra, từ trước đến nay chưa có một ai
hỏi Ta, tâm linh là cái gì? Con người đã hỏi Ta rất nhiều câu hỏi khác nhau về
nhiều đề tài khác nhau, nhưng tuyệt nhiên không có câu hỏi Tâm linh là gì?
Có chăng thì Ta cũng đã đề cập đến ngôn từ này trong các thông điệp của Ta,
nhưng không có nhiều người quan tâm về ý nghĩa của nó. Trong thực tế
không phải người ta không quan tâm đến ý nghĩa của tâm linh, nhưng họ
nghĩ rằng họ đã hiểu biết về nó. Và giờ đây với con, với các câu hỏi của con Ta
vẫn nói một lời không thay đổi, rằng Ta đã trả lời tất cả mọi câu hỏi của con,
trước khi con cầu xin. Mọi câu trả lời đã có trong câu hỏi của con, những gì
con hỏi là những gì con đã trả lời.
Sự Thật Tối Hậu http://giwho.com
Con có biết? con người thường đòi hỏi Thượng Đế giải thích cho họ về điều
này về điều kia, về sự thật này về sự thật nọ. Nhưng thực ra, trước khi con
người đặt câu hỏi, họ luôn muốn Ta trả lời theo hiểu biết, theo quan điểm tôn
giáo, theo kiến thức trong sách vở mà họ đã đọc, theo định kiến của họ. Người
ta không cho Ta một khoảng trống tự do nào để Ta có thề trả lời theo sự thật.
Con người luôn muốn Ta trả lời theo hiểu biết của họ, nhằm khẳng định kiến
thức đã có của mình. Không có nhiều người đến với Ta, đặt câu hỏi cho Ta mà
không mang sẵn một định kiến. Không có nhiều người trên thế giới đến với Ta
đặt câu hỏi cho Ta bằng một tấm lòng chân thành nhất nhằm tìm kiếm sự thật.
Thường thì họ đến với Ta, đặt câu hỏi cho Ta nhưng mong sao cho Ta trả lời
theo ý muốn của họ nhằm thoả mãn cái họ đang kỳ vọng, cái tôi của chính
mình. Vì bởi những lý do trên nên từ trước đến nay chưa bao giờ Ta có cơ hội
tiết lộ một sự thật nào được gọi là trọn vẹn cho con người qua cầu xin.
Nhưng con cũng nên biết rằng; Thượng Đế không bao giờ trả lời cho con
người bất cứ câu hỏi nào mà nó có thể bao gồm toàn bộ sự thật và đó cũng
chính là sự thật. Nếu tất cả các câu hỏi của con người, được gởi đến Thượng
Đế bằng một tấm lòng chân thành và tin tưởng tuyệt đối thì tự động người đó
sẽ biết, biết trong thinh lặng, biết trong thiêng liêng và đấy chính là những
hiểu biết chân thật.