Qủa thực, đây là một câu hỏi khá phổ biến thời gian gần đây trong thế giới tâm linh dành cho Nhân loại. Theo tôi trong những năm gần đây tần suất của câu hỏi để biết được Ta là ai? Ta là gì? liên tục xuất hiện trong những thông điệp của các Đấng ánh sáng và nhất là God. Bạn thấy đấy, nếu như bạn mới nghe câu hỏi này lần đầu, bạn sẽ có một suy nghĩ, quả thực đây là một câu hỏi rất lạ và khó hiểu. Vì bạn sẽ cho rằng, với một bình người thường, ai mà lại tự hỏi mình câu hỏi Ta là ai? Vậy thực ra ai mới là người thường hỏi câu hỏi này với chính mình, khi ấy có thể bạn sẽ cho rằng chỉ có những người mất trí mới thường hỏi câu hỏi này với chính họ. Cũng có nghĩa là người đó sau khi bị nạn hay bị biến cố tinh thần nào đó, nên họ đã quên hết quá khứ của họ. Từ đó, họ đã không còn nhớ họ là ai, tên gì? Cha mẹ là ai, tên gì? Vợ con, người thân là ai tên gì? cuộc sống trước đây là như thế nào? Vì có một sự quên lãng nghiêm trọng như vậy xảy ra với họ, nên họ mới có một mong muốn là nhớ lại toàn bộ quá khứ để biết được mình thực sự là ai? Thông qua, sự trợ giúp của nhiều người như: bác sĩ, cha mẹ, vợ con, bạn bè người thân, đồng nghiệp của họ vv.
Nhưng với bạn, bạn nghĩ rằng bạn là một con người bình thường về thể chất lẫn tinh thần, bạn sẽ không bao giờ tự hỏi mình câu hỏi Ta là ai?. Thông thường một con người bình thường họ sẽ luôn tự tin để biết họ thực sự là ai và luôn có một mong muốn thể hiện cái tôi của họ lên bề mặt cuộc sống. Ví dụ họ sẽ nói về chính họ, tôi “ta” là Tổng thống của một đất nước…, tôi là một nhà văn, tôi là một nhà khoa học, tôi là một doanh nhân, tôi là một nghệ sĩ, tôi là người phu quét đường, tôi là người nông dân, tôi là người phu bốc vác v.v và v.v . Bạn thấy đấy, rõ ràng là với một con người bình thường sẽ rất hiếm khi người ta tự hỏi mình câu hỏi Ta là ai? Thực ra, đây chỉ cách nghĩ thông thường của hầu hết con người trên thế giới. Nhưng trên thực tế là chúng ta chưa thực sự hiểu hết ý nghĩa của câu hỏi Ta là ai?. Trường hợp cách nghĩ của chúng ta, như tôi vừa nêu trên là hoàn toàn hợp lý, có lẽ God và các Đấng ánh sáng không cần phải đặt câu hỏi này cho chúng ta.
Vậy ý nghĩa thực sự của câu hỏi này là gì? Theo như phân tích ở trên, thì chỉ có những người mất trí, họ mới cần nhớ lại mình thực sự là ai? Nhưng bạn nghĩ, bạn không là người mất trí vậy God nói với bạn câu nói này để làm gì? Cho nên để cho bạn có thể hiểu rõ ý nghĩa câu hỏi bạn là ai, bạn cần phải đặt ra cho mình một câu hỏi khác, đó là câu hỏi bạn có thực sự mất trí hay không? Và nếu câu trả lời của bạn, là bạn hoàn toàn tỉnh táo, vậy hỏi God đã gợi ý cho bạn câu hỏi này để làm gì? Ngược lại, nếu bạn cho rằng bạn đang mất trí nhớ, vậy hỏi bạn đã quên đi cái gì, để bây giờ bạn cần phải nhớ lại bạn là ai?
Thật vậy, gần tất cả chúng ta hiện đang sống trên hành tinh này là đang mất trí, nói chính xác hơn là đang sống trong quên lãng. Kể cả những linh hồn có thân phận cao cả, đang thực hiện sứ mệnh ánh sáng trợ giúp Loài người như E-Kathryn linh hồn sinh đôi của Jesus/Sannada, Christine linh hồn sinh đôi của Archangel Michael vv. Vậy hỏi chúng ta thực sự là ai? và trên thực tế, chúng ta quên nhưng là quên đi điều gì? Qủa thực, nếu chúng ta không thực sự mất trí, chúng ta sẽ không quá ngây thơ khi cứ luôn tự hào rằng Loài người là độc nhất vô nhị trong Vũ trụ. Nếu không mất trí chúng ta sẽ không bao giờ dám nghĩ rằng Nhân loại đã tiến hóa vượt bực, tài ba thông minh số một Vũ trụ. Nếu không mất trí, chúng ta sẽ không quá là vui mừng và tung hô một cách quá đáng khi cho rằng thuyết tiến hóa của Charles Darwin một phát minh vô cùng vĩ đại về nguồn gốc thực sự của chúng ta. Không những chỉ có vậy, chúng đã còn quên đi rất nhiều, nhiều, nhiều thứ, rất nhiều vấn đề, nhiều sự kiện, nhiều giá trị về bản thân, quên đi sự thật về Tổ tiên, ông bà, cha mẹ, anh chị em và những người bạn thân yêu của chúng ta trong Nước Trời.
Bạn thấy đấy, tôi và bạn đã lập tức quên đi tất cả mọi thứ của chính chúng ta trong kiếp sống trước, huống chi là một quá khứ xa hơn. Vậy hỏi? làm thế nào chúng ta có thể nhớ những gì xa hơn, những gì mà linh hồn ta đã đi qua trong cuộc sống trước đây trong thế giới ánh sáng. Chúng ta đã và đang thực sự quên, ta là con của ai, cháu của ai trong Nước Trời. Vậy nên, bạn cũng có thể là con trai, con gái của God Mẹ/Cha, là ngôi hai là Master vĩ đại, bạn cũng có thể là con trai,con gái của Ông Jesus/Sannada và Bà Lady Nada, bạn cũng có thể là cháu mấy trăm đời của Ông Archangel Michael, cháu mấy ngàn đời của Ông Saint Germain làm sao bạn biết được, bởi bạn đang quên. Bạn, tôi và tất cả mọi người hiện đang sống trên Trái đất đã và đang thực sự quên đi quá khứ vàng son của chính chúng ta. Vì lý do đó nên God đã nói với bạn rằng, sự sống trên Trái đất của bạn trong hiện tại là để bạn nhớ lại bạn thực sự là ai?
Bạn không thể nhớ hết mọi thứ trong quá khứ bạn, bạn cũng không giờ nắm bắt được tương lai một cách rõ ràng. Nhưng trên thực tế cho dù thân phận của bạn là ai, bạn là gì, bạn là cao cả, bạn là rất vĩ đại trong quá khứ. Thì tất cả những thứ đó chỉ là quá khứ và mọi thứ hôm nay của bạn mới là chính bạn. Bạn chỉ có thể là bạn trong hiện tại và mọi thứ tồn tại trong tiềm thức nhớ của bạn, mới là chính bạn hôm nay. Vì vậy tất cả mọi thứ chỉ có thể xảy ra trong cuộc sống của bạn là ngay lúc này, ngay bây giờ, không hề có cái gọi là tương lai hay quá hiện hữu trong lúc này.
Có thể bạn đang nghĩ rằng, trong từng khoảnh khắc của cuộc sống, bạn luôn hướng đời mình về với tương lai. Trên thực tế, bạn không đang hướng cuộc đời bạn đến với tương lai, nhưng là bạn đang hướng về quá khứ. Bởi thân phận cao cả và vĩ đại của bạn không có trong tương lai, nhưng thân phận cao cả và vĩ đại của bạn là trong quá khứ. Nếu bạn thực sự đến được tương lai, chắc chắn bạn sẽ không còn là chính bạn nữa. Vì thời gian của tương lai, nơi đó không thể xảy ra cái để bạn được gọi là con trai, con gái của God Mẹ/Cha, không có cái để bạn được gọi là con trai, con gái của ông Jesus/Sannada và bà Lady Nada vv. Vậy nên cái gọi là tương lai cũng chính là quá khứ, bạn hướng về tương lai cũng chính là bạn đang hướng về quá khứ. Trên thực tế, sự sống của linh hồn bạn luôn di chuyển theo một đường tròn hình xoắn ốc, qua từng khoảnh khắc trong trường thời gian vĩnh cửu. Qúa khứ là điểm bạn khởi hành, hiện tại là điểm bạn bắt đầu và tương lai vẫn ở trên cùng một điểm duy nhất đó. Bởi tất cả mọi thứ được gọi là quá khứ hay tương lai chỉ là hiện tại, nó đang tồn tại và hiện hữu ngay lúc này đây và ngay trong chính bạn.
Bạn hãy tưởng tượng bạn là một con kiến nhỏ đang di chuyển trên chiếc lo xo cực kỳ lớn, trên một đường tròn xoắn ốc vô tận không có điểm dừng. Khi bạn nhìn về phía trước bạn nói nó tương lai của bạn, bạn nhìn về phía đằng sau bạn nói nó là quá khứ của bạn. Nhưng chỉ cần người ta ấn nhẹ những đường tròn này sẽ sít lại gần nhau, lúc này bạn sẽ nhận ra rằng vị trí bạn đang đứng cũng chính điểm bạn khởi hành và điểm mà bạn đã đi qua, quy chiếu trên một trục thẳng đứng.
Bạn thấy đấy, câu hỏi Ta là ai? tưởng chừng như nó quá đơn giản để bạn có thể trả lời, nhưng điều này là không hề dễ dàng với tất cả chúng ta trong hiện tại. Nhưng chắc chắn bạn sẽ thực sự nhớ lại bạn thực sự là ai? Sự đảm bảo này của God dành cho tất cả chúng ta là điều không thể tránh khỏi. Nhưng việc để nhớ lại ta thực sự là ai, sớm hay muộn là do nỗ lực tự thân của mỗi chúng ta. Thực ra thì quy trình để nhớ lại ta thực sự là ai, là một quy trình dựa vào thời gian tuyến tính theo tình tự, nhưng không là tức thì. Bạn cũng có thể nhớ lại bạn là ai ngay trên Trái đất này, nhưng cũng có thể bạn sẽ rời Trái đất đến sống trên một hành tinh khác đang trong tình trạng tối tăm giống như Trái đất trước đây. Vì bạn chưa hoàn thành nghĩa vụ, hoặc bạn không chấp nhận thức tỉnh và không chấp nhận chữa lành cho chính bạn. Nhưng cho đến sau cùng bạn vẫn phải sẽ nhớ lại bạn là ai? Đấy chính là quy luật của cuộc chơi mà bạn không thể nào một mình thoát ra khỏi quy luật cuộc chơi.
Như bạn đã biết, mỗi chúng ta đến đây trong sứ mệnh mở rộng nhận thức bản thể và trải nghiệm thực tế những cảm xúc của đời sống thế giới bóng tối. Vậy nên, không phải ai trong hiện tại cũng đang bước vào giai đoạn tìm kiếm mục đích nhớ lại mình thực sự là ai? Nhưng tôi tin rằng những bạn đang đọc cuốn sách này là những linh hồn già thực sự, các bạn đã trải qua nhiều giai đoạn trong thế giới bóng tối. Và giờ là lúc sứ mệnh thứ nhất của bạn đã hoàn thành, bạn có thể tiếp tục bước vào giai đoạn mới trên hành trình nhớ lại mình thực sự là ai? Riêng với những linh hồn mới, sứ mệnh của họ chỉ là mới bắt đầu hoặc chưa hoàn thành, vậy nên việc để nhớ lại mình thực sự là ai không là mục đích của họ trong thời điểm này.
Bạn thấy đấy, đối với linh hồn thì việc nhớ lại mình thực sự là ai? Là mục đích rất quan trọng đối với nó. Vì linh hồn của mỗi con người luôn có một ước muốn cháy bỏng là nhớ lại mình thực sự là ai? Nhưng trên thực tế, bạn biết bạn là ai, trong hiện tại còn quan trọng hơn rất nhiều so với việc biết mình là ai trong quá khứ. Vì bởi, nếu bạn không biết và không chấp nhận bạn thực sự là ai trong hiện tại, chắc chắn bạn sẽ không giờ biết bạn là ai trong quá khứ. Vì nếu bạn cứ luôn sống trong ảo tưởng bạn là ai, với quá khứ huy hoàng, chắc chắn bạn sẽ bỏ quên cuộc sống thực tại bạn là ai của hôm nay. Và nếu, bạn luôn để qua một bên bạn là ai trong thực tại, bạn sẽ không còn bất cứ một nỗ lực nào cho việc thăng thiên của linh hồn bạn. Kéo theo đó bạn sẽ không bao giờ có một tương lai như bạn mong muốn. Vì lẽ đó nên tôi cho rằng, bạn biết bạn là ai trong hiện tại quan trọng hơn là bạn cứ cố gắng để biết bạn là ai của quá khứ.
Trong thực tế của những năm gần đây, có rất nhiều bạn đã được người trong thế giới ánh sáng tiết lộ thân phận của chính họ trong quá khứ, nguyên thủy. Việc các bạn được người trong thế giới ánh sáng tiết lộ thân phận của chính các bạn trong nước Trời là một điều rất có ý nghĩa.
Nhưng dựa trên quan sát của tôi, thì việc biết được thân phận ta là ai trong nước Trời trong thời điểm hiện tại, khi mà bạn chưa thức tỉnh hoàn toàn, là con dao hai lưỡi. Việc bạn biết thân phận của bạn để rồi từ đó bạn xem nó như là động lực thúc đẩy nhận thức của bạn càng lúc càng cao hơn, trong tình yêu sẽ là rất tốt. Ngược lại nếu bạn xem việc biết được thân phận của bạn là ai như là một lá bùa hộ mệnh cho vấn đề thăng thiên, thì nó là bước thụt lùi của bạn. Trong thực tế, có nhiều bạn khi biết thân phận của mình là ai trong nước Trời, họ đã rời bỏ cuộc sống thực tế của bản thân để sống với cái ảo tưởng về họ là ai, trong quá khứ?
Trong thực tế việc biết mình là ai do người khác nói lại là hoàn toàn không giống với việc tự bạn nhớ lại bạn thực sự là ai. Vì sự biết của bạn do người khác nói lại, trong thực tại 3D của chính bạn là rất mơ hồ. Nó hoàn toàn không giống với việc bạn nhớ lại bạn thực sự là ai bằng nhận thức 5D của chính bạn. Khi bạn nhớ lại bạn là ai bằng nhận thức của chính bạn thì các thông tin quá khứ xuất hiện trong bạn rất rõ ràng. Và từ sự rõ ràng sắc nét của các thông tin, sẽ giúp cho tâm hồn bạn nhận biết điều nó đã sáng tạo và kinh nghiệm qua trong quá khứ. Và cũng từ sự nhận biết đó, tâm hồn bạn sẽ có cảm xúc trở lại với các thông tin có trong siêu thức. Bạn có thể tưởng tượng, trong hiện ta việc bạn biết được thân phận của bạn là ai trong nước Trời qua ví dụ sau đây.
Ví dụ: Bạn là một người Việt Nam, trước đây bạn sinh ra và lớn lên trong một gia đình rất đông anh chị em, dòng họ của bạn là rất đông đúc và mọi người sống cùng nhau rất vui vẻ và hạnh phúc. Khi đến tuổi trưởng thành bạn lấy vợ sinh con và luôn được sống trong sự bảo bọc của gia đình bằng tình yêu. Nhưng một ngày nọ, bạn phải nhập ngũ và sang đất nước Campuchia chiến đấu với thân phận là bộ đội tình nguyện để ngăn chận nạn diệt chủng. Và trong một trận đánh, không may cho bạn là bạn đã bị thương nơi đầu dẫn đến bất tỉnh. Trận chiến kết thúc mọi người từ đồng đội cho đến kẻ thù của bạn không còn một ai ở lại trận địa, bạn bơ vơ một mình nằm trong rừng sâu. Vô tình có một cặp vợ chồng già đi ngang qua thấy và cứu bạn về nhà chăm sóc. Và sau khi tỉnh lại bạn hoàn toàn quên hết quá khứ, vì vậy hai người quyết định nhận bạn làm con nuôi, bởi không có con cái nên họ cũng rất muốn có một đứa con. Từ đó về sau bạn cứ đinh ninh hai người là cha mẹ ruột của bạn vì bạn không hề nhớ một tý gì về cha mẹ và vợ con thực sự của bạn nơi quê nhà. Sau đó bạn cưới vợ, sinh con và sống một cuộc sống rất hạnh phúc với gia đình mới như bao người khác chung quạnh.
Cho đến một ngày nọ, bạn nhận được một cuộc điện thoại, người đó nói với bạn rằng, bạn là con trai của họ, bạn đã có vợ và con vv…Từ đó thỉnh thoảng bạn nhận được điện thoại của họ, nhưng họ không bao giờ đến tìm bạn, gặp gỡ và đối diện với bạn, thậm chí bạn cũng không thể biết chính xác là họ đang ở đâu. Và tất cả đối với bạn chỉ là những cuộc gọi, ngoài những cuộc gọi không còn có bất cứ cái gì khác, để có thể chứng minh điều họ nói là sự thật.
Từ trong ví dụ bạn có thể cho bạn thấy rằng, mặc dù cuộc sống trong quá khứ của bạn là sự thật hoàn toàn. Vậy nhưng đối với bạn bây giờ nó chỉ là một ảo tưởng vì lý do là bạn không hề nhớ về nó một tý nào cả. Và như bạn thấy đấy, cuộc sống trong hiện tại của bạn vẫn không là thứ giả mạo, mà là sự thật, không có gì thật hơn. Vậy hỏi tất cả những gì mà bạn biết về quá khứ của bạn thông qua một người khác và cuộc sống hiện tại đâu mới thực sự là ảo tưởng, bạn có tự trả lời câu hỏi này cho chính bạn. Tương tự như vậy, bạn hãy tự hỏi cuộc sống hiện tại của bạn là ảo tưởng, hay cuộc sống mà bạn đã sống trong thiên đàng xưa là ảo tưởng.
Trở lại với ví dụ, bạn thấy đấy, bạn không thể cho rằng cuộc sống hiện tại của bạn với cha/mẹ và vợ/con bạn, tại đất nước Campuchia là ảo tưởng, nhưng nó là sự thật hoàn toàn. Nhưng nếu đem xem xét trên một khía cạnh khác thì thực tại của bạn là ảo tưởng, vì bởi cha/mẹ, vợ/con, anh/chị/em, dòng họ tổ tiên thực sự của bạn là đang ở Việt Nam nhưng không là ở đất nước Campuchia.
Vậy nên, để hiểu rõ cái gì là ảo tưởng cái gì là sự thật tôi xin mượn tạm câu nói của Chúa Jesus/Sannada để giúp cho bạn có thể hiểu rõ hơn. Anh ta nói phàm “cái gì không được nuôi dưỡng bằng tình yêu, tất cả chỉ là ảo tưởng” Từ ý nghĩa của câu nói này bạn hãy tự đặt cho mình một câu hỏi. Thân phận thực sự của bạn trong nước Trời đã được tiết lộ, nhưng bạn có nuôi dưỡng nó bằng tình yêu chưa? Hay đơn thuần nó chỉ là một thông tin được tiết lộ bằng định dạng của nhận thức, không hơn không kém, không cảm xúc, không tình yêu. Bạn hãy tự hỏi, trong hiện tại bạn yêu thương cái tôi của bạn, yêu thương bản thân, yêu thương Ông/ Bà, Cha/Mẹ, Anh/Chị/Em và bạn bè, đồng nghiệp của bạn nhiều hơn. Hay là bạn yêu thương cái tôi ngày xưa, yêu thương Ông/ Bà, Cha/Mẹ, Anh/Chị/Em, bạn bè, đồng nghiệp ngày xưa hơn. Đơn giản là vì bạn không thể nhớ, nên bạn không thể yêu, vậy thôi. Từ đó bạn có thể tự cho mình câu trả lời đâu mới thực sự là ảo tưởng của chính bạn. Vậy nên, cho dù bây giờ bạn có được nghe ai đó nói, rằng bạn là ai trong quá khứ, thì sự hiểu biết này của bạn chỉ là một sự hiểu biết, không cảm xúc, không tình yêu. Từ đó có thể suy ra tất cả mọi cảm xúc mà bạn có thể có được về bạn là ai của quá khứ, không có gì là không dựa trên ảo tưởng.
Bạn có thể tưởng tượng khuôn mặt, cái đầu, tóc tai, mũi miệng, cái cổ và cái lưng của bạn. Tất cả những thứ đó là của bạn, nó là một minh chứng sự thật về thể lý của bạn, hơn hết nó là những thứ vô cần thiết và rất quan trọng đối với bạn. Nhưng tôi hỏi bạn là có bao giờ bạn nhìn thấy những thứ ấy bằng chính đôi mắt của bạn hay không? Hay là bạn chỉ có thể nhìn thấy chúng qua gương mà thôi. Và như bạn biết đấy, một khi mà bạn chỉ có thể nhìn ngắm một vật nào đó qua gương, cũng tức là bạn đã nhìn thấy vật đó qua ảo ảnh, nhưng không phải là một sự thấy thực sự qua đôi mắt mình.
Thực ra, mỗi phần trên cơ thể của con người là một thiết kế hoàn hảo được tính toán ngay từ thuở ban đầu khi God sáng tạo nó ra. Đồng ý rằng mọi thứ trên cơ thể mà bạn đang sở hữu là của bạn. Nhưng như bạn thấy đấy, chỉ có những phần cơ thể mà bạn có thể nhìn thấy được bằng chính đôi mắt của bạn, mới là những bộ phận cơ thể thực sự của bạn. Cũng tức là phía trong những bộ phận cơ thể mà bạn thấy được bằng mắt thường là nơi tâm hồn bạn trú ngụ. Chẳng hạn như vùng ngực trái mà bạn thấy bên ngoài, phía trong là nơi có con tim, mà con tim chính là nơi tâm hồn của bạn đang trú ngụ. Ngoài ra, phía trong vùng ngực và vùng bụng của bạn nơi chứa nội tạng, cũng tức là nơi chứa toàn bộ những thông tin, rung động được tâm hồn sáng tạo ra, từ kiếp đầu tiên bạn nhập thể lên Trái đất. Nói cách khác, trong từng tế bào, trong từng ADN phía bên trong, những vùng cơ thể mà bạn nhìn thấy từ phía ngoài là nơi chứa thông tin thuộc về những cảm xúc, tình cảm được tâm hồn bạn sáng tạo ra. Và bạn có thể trực tiếp sử dụng tất cả những phần thông tin được lưu giữ ở đây, nhưng không cần phải thông qua bất cứ dữ liệu dẫn nào.
Ngoài ra, tâm hồn còn có thể trực tiếp điều khiển những bộ phận cơ thể mà bạn nhìn thấy bằng chính đôi mắt của bạn như: đôi tay, đôi chân, thâm chí bộ phận sinh dục của bạn. Ví dụ: bạn muốn đứng lên hay ngồi xuống, bạn muốn đi tới hay muốn đi lui, bạn muốn cầm nắm một vật gì đó bằng đôi tay, thâm chí bạn có muốn sinh hoạt tình dục hay khôngvv… Các hoạt động ấy của cơ thể bạn, luôn có thể phụ thuộc vào ý muốn của tâm hồn bạn. Đồng ý rằng các bộ phận cơ thể này vẫn có thể hoạt động theo sự điều khiển bởi cái trí bạn. Nhưng riêng với vấn đề tình dục, nếu tâm hồn bạn không muốn, thì cái trí của bạn không bao giờ có thể can thiệp thành công vào hoạt động này. Trừ phi, bạn sử dụng thuốc kích thích hoặc bạn bị cưỡng bức. Trường hợp cái trí của bạn có thể can thiệp thành công và buộc cái thể xác của bạn thực hiện hành vi này, thì lúc ấy bạn không thể có được những cảm giác và cảm xúc chân thật.
Riêng phía bên trong những bộ phận trên cơ thể mà bạn không thể nhìn thấy trực tiếp bằng mắt thường là nơi lưu giữ toàn bộ những thông tin tàng thức và siêu thức. Những ADN phía trong từ cột sống lưng, đến phần vùng cổ và phần lớn vùng đầu, não là nơi lưu giữ toàn bộ những thông tin của siêu thức và tàng thức bạn. Và với những phần thông tin này bạn không thể nào trực tiếp sử dụng được, nếu bạn có dữ liệu dẫn. Trong hiện tại phần lớn những thông tin mà bạn truy cập được từ những vùng cơ thể này thường là không rõ ràng. Trong thực tế, những thông tin mà bạn có được từ sự truy cập này là rất giống với ảo tưởng, tương tự như ảo ảnh khi bạn nhìn những bộ phận cơ thể này thông qua chiếc gương. Trường hợp, chiếc gương mà bạn sử dụng để soi có chất liệu tốt, bạn sẽ có được hình ảnh sắc nét, trung thực về phần cơ thể này của bạn. Ngược lại, chiếc gương có chất liệu tồi, hình ảnh mà bạn nhìn thấy về mình sẽ méo mó, không trung thực. Tương tư như vậy, nếu bạn truy cập phần thông tin từ phía trong phần cơ thể này bằng một sự đam mê, quán tưởng liên tục cộng với chất liệu dẫn có chất lượng, bạn sẽ nhận được những thông tin rõ ràng và sắc nét trong sự thật. Ngược lại, nếu bạn không có một sự đam mê cần thiết, không quán tưởng liên tục và chất liệu dẫn không rõ ràng, chắc chắn bạn sẽ nhận được những thông tin, méo mó, không chân thật. Thông tin không thật mà bạn có trong trường hợp này, giống như hình ảnh không trung thực mà bạn nhìn thấy về những bộ phận cơ thể của bạn thông qua chiếc gương tồi.
Bạn thấy đấy, có những cái bạn tưởng là thật nhưng nó là không thật, có những điều bạn không thấy, nhưng nó lại là sự thật. Có nhiều điều đang hiện hữu cùng bạn nhưng bạn không biết “sắc sắc, không không” “thật thật,giả giả” nhưng nó luôn sống với bạn mỗi giờ, mỗi khắc trong cuộc đời. Nó thực sự đơn giản để hiểu về nó, nhưng nó cũng là những bí mật của Vũ trụ trong cuộc chơi vĩ đại mà God đã dành cho mỗi chúng ta tham dự vào. Điển hình nhất những bộ phận cơ thể ngay trên khuôn mặt của bạn. Có nhiều thứ bạn tưởng như nó là quan trọng nhất đối với bạn. Ngược lại có những thứ là rất quan trọng với bạn nhưng thường thì bạn không cho là nó quan trọng. Ví như đôi mắt chẳng hạn, lâu nay bạn thường cho rằng đôi mắt là một phần cơ thể, một bộ phận quan trọng nhất trên khuôn mặt của bạn.
Nhưng trên thực tế, không là phải vậy, cái mũi mới là thứ quan trọng nhất trên khuôn mặt và trong cuộc sống của chính bạn. Vì bởi cái mũi mới chính là cái mang lại cho bạn sự sống, bạn hãy thử tưởng tượng nếu cái mũi của bạn chỉ cần ngưng hoạt động trong 5 phút, bạn sẽ chết. Nhưng với đôi mắt, nó có thể ngưng hoạt động trong nhiều giờ liền, thậm chí đôi mắt của bạn là không thể hoạt động ngay từ lúc bạn mới sinh ra “Mù”, thì bạn vẫn có thể sống. Bạn thấy đấy, cái mũi của bạn làm điều mà bạn không thấy, nhưng điều mà bạn không thấy đó, chính là cái mang lại cho bạn sự sống. Vì vậy, tự thân của nó đã nói lên sự thật về nó. Trên thực tế, mặc dù cái mũi của bạn luôn làm việc hết cần mẫn và miệt mài để đem lại sự sống cho bạn. Nhưng bạn rất ít khi quan tâm đến nó và thường bạn chỉ quan tâm đến đôi mắt và cái miệng của bạn mà thôi.
Trong thực tế sống, luôn nói cho bạn biết là bạn chỉ quan tâm cái mà bạn nhìn thấy được, ví dụ như: Bạn nên nhìn cái gì, nên ăn cái gì, uống cái cái gì. Nhưng rất hiếm khi bạn nghĩ đến việc, bạn nên hít thở cái gì? Vậy đó, không mấy khi bạn quan tâm đến việc làm của cái mũi, nhưng đến sau cùng khi thiếu nó, khi mà nó không còn hoạt động nữa, bạn mới nhận ra nó là thứ quan trọng nhất đối với bạn. Trên thực tế lâu nay, tôi – bạn và hầu như tất cả chúng ta, thực sự rất vô ơn với chính cái mũi của mình. Sự khác biệt lớn nhất giữa đôi mắt và cái mũi – là đôi mắt của bạn luôn thấy nhưng không làm, ngược lại cái mũi của bạn luôn làm nhưng bạn không thấy.
Cái mũi là hình ảnh đại diện God trên khuôn mặt của con người. Nhưng nếu bạn nghĩ tôi nói về cái mũi như vậy là một cách khác để tôi đề cao hình ảnh God trong lòng bạn là đúng với suy nghĩ và tấm lòng chân thực của tôi. Trên thực tế, God không cần bất cứ nhu cầu gì, cũng không cần ai tôn vinh mình, không cần ai xu nịnh mình bằng hình thức. Nhưng đối với God chỉ cần bạn thể hiện một tấm lòng chân thành trong tình yêu và lòng biết ơn tự trong lòng bạn là đầy đủ với God rồi. Trở lại với cái mũi, bạn thấy đấy, chức năng của cái mũi là tạo nên hơi thở. Nhưng cũng chính hơi thở là nghĩa đen của tất mọi thứ đối đời sống của bạn. Trước tiên cái mũi là vận chuyển oxy đến buồng phổi của bạn, cũng như thải chất khí carbonic ra khỏi cơ thể bạn. Thực ra, cái mà chúng biết được về sự tác dụng của hơi thở chỉ là phần nổi quá ít so với công dụng của nó. Ngoài các chất như oxy, carbonic và các chất khí khác bạn còn phải luôn truy cập các nguồn năng lượng cho sự tồn tại của bạn, tất cả đều thông qua cái mũi.
Như tôi đã trình bày cùng bạn trong phần trước, thì trong không gian sống của chúng ta có vô số các loại năng lượng khác nhau cùng tồn tại đan xen trong đó. Vấn đề của bạn là thông qua cái mũi bạn sẽ truy cập, hấp dẫn và tích hợp các nguồn năng lượng chưa được đặt tên này đến với bạn. Các nguồn năng lượng có thể đặt tên như: năng lượng tình yêu, trong năng lượng tình yêu còn có được phân chia ra như: năng lượng kích hoạt sư vui vẻ, năng lượng tạo nên sự hạnh phúc, sự can đảm, sự bình an, sự thoải mái, sự hưng phấn, sự yêu đời vv…Ví dụ: năng lượng sợ hãi, trong năng lượng sợ hãi còn được phân rất nhiều loại năng lượng khác nhau, như năng lượng kích hoạt lòng thù hận, đau khổ, nóng nãy, lo sợ, buồn phiền, chán nản, trầm uất vv…Ví dụ: Năng lượng ánh sáng, khi bạn thu hút được nguồn năng lượng ánh sáng nó có thể giúp trí tuệ của bạn, thông minh sáng suốt, lập trình nhanh nhạy, xử lý các tình huống trong sống chính xác, hợp lý vv…Ví dụ: Khi bạn vận hành nguồn thông tin ý thức bóng tối, tự động bạn sẽ truy cập và thu hút được nguồn năng lượng tối nhập thể. Từ đó, nguồn năng lượng tối này như là nguồn nhiên liện cần thiết để vận hành cỗ máy ý thức bóng tối, sau đó biểu hiện thành hành động. Như tôi đã nói ở phần trên, năng lương bóng tối và nhất là năng lượng sợ hãi của linh hồn người chết là một loại virut kinh khủng nhất đối với bộ não bạn.
Bạn có thể hình dung vấn đề của năng lượng thông qua hơi thở qua một vài ví dụ sau.
Ví dụ: Bạn đang rất tức giận ai đó một cách kinh khủng, tự dưng bạn cảm thấy như bạn không thở được, ruột gan bạn nóng phừng phừng, như là có ai đốt cháy bạn trong đó. Nhiều khi gặp tình huống này bạn có thể tưởng tượng bạn chỉ có thể dùng một con dao rạch cái bụng của mình ra, may ra sự tức tối của bạn mới có thoát ra được ra ngoài. Bạn tưởng chừng như trong phổi bạn là thiếu oxy rất trầm trọng, cho nên bạn phải sử dụng thêm cái miệng để hớp lấy không khí.
Trên thực tế, mọi điều xảy ra không như bạn nghĩ, thực ra khi đó bạn vẫn hít thở và sự hít thở của bạn vẫn bình thường và lượng oxy mà bạn đưa vào buồng phổi là không thiếu. Nhưng khi bạn đi vào trạng thái nóng giận đến cực điểm, cũng tức là tâm hồn bạn tạo ra một xung động cực lớn nhằm thu hút, hấp dẫn một số lượng năng lượng sơ hãi cực lớn, tương ứng với sự nóng giận của bạn. Việc bạn há miệng ra để hớp thêm không khí, thực chất không phải là phổi của bạn thiếu oxy, nhưng là để truy cập thêm nguồn năng lượng sợ hãi nhằm đáp ứng cho sự nóng giận của bạn. Ngoài số lượng, năng lượng sợ hãi mà bạn đưa và nội tạng của bạn trong lúc này, còn có một số lượng lớn năng lượng sợ hãi sẵn có trong bạn trước đây, cũng được kích hoạt cộng hưởng với nguồn năng lương mới. Cụ thể hơn là khi bạn nóng giận là bạn hướng tâm hồn bạn tạo ra một xung động đủ lớn nhằm thu hút nguồn năng lượng sơ hãi nhằm đáp ứng cho sự nóng giận của bạn. Từ đó, nguồn lượng này đã làm tê liệt tạm thời các bộ phận nội tạng và não bộ của bạn, thậm chí có dẫn đến cái chết. Và để bạn có thể đối phó với các trường hợp tương tự như vậy, trước tiên bạn phải thực sự đi vào trạng thái bình tỉnh được hỗ trợ bởi ý thức ánh sáng của bạn. Sau đó, bạn chậm rãi hít không khí sâu vào buồng phổi và thở hắt mạnh ra. Và bạn cố gắng thực hiện động thái hít thở như vậy từ ba đến nhiều lần tình trạng khó chịu của bạn sẽ giảm dần.
Bạn thấy đấy, khi bạn nóng giận, cũng tức là tâm hồn bạn đang tạo ra rung động nhằm thu hút nguồn năng lượng phù hợp với sự nóng giận của bạn. Nhưng khi bạn sử dụng ý thức ánh sáng, hướng tâm hồn bạn đến với sự bình tỉnh, cũng tức là trí tuệ của bạn hướng tâm hồn bạn tạo ra một rung động hướng về sự bình an. Từ đó năng lượng mà bạn truy cập được cũng thông qua hơi thở là nguồn năng lượng bình an. Và một khi các nguồn năng lượng này được đưa vào cơ thể, nó sẽ làm cho cơn nóng giận của bạn nguôi đi. Điều quan trọng bạn cần phải lưu ý, là khi bạn sử dụng ý thức để trợ giúp cho tâm hồn. Nhất thiết bạn phải sử dụng nguồn ý thức ánh sáng có được sau năm 2012, nhưng không nên mang nguồn tri thức, thuộc tiềm thức đã có trước đây để đem ra sử dụng. Bởi nguồn tri thức trước đây của bạn nằm trong hệ thống ý thức bóng tối lỗi thời, mang định kiến đúng và sai, tốt và xấu. Và một khi vấn đề tạo nên sự nóng giận của bạn vẫn còn bị ảnh hưởng bởi cái tốt và cái xấu – cái đúng và cái sai, bạn sẽ không bao giờ có thể hướng tâm hồn bạn đến với sự bình an. Nó là lý do khiến cho bạn không thể nào làm vơi đi cơn nóng giận của bạn. Bạn thấy đấy, khi sự can thiệp của trí tuệ là vẫn dựa vào những nhận thức định kiến, tức là bạn đổ thêm dầu vào lửa, tương tự như bạn đang chữa cháy nhưng chữa cháy bằng xăng. Qủa thực, bạn là người biết quá rõ không phải bất kỳ vật chất nào ở dạng lỏng cũng là nước. Tương tự như vậy, không phải bất kỳ ý thức nào của God cũng là ý thức ánh sáng, để có thể giúp cho bạn có được sự tốt đẹp, như nghĩa đen của nó.
Nguồn năng lượng bạn truy cập được xuất phát từ sự nóng giận của con người, là một trong những nguyên nhân quan trọng nhất tạo ra căn bệnh nhồi máu cơ tim cho con người. Bạn càng khống chế cơn giận của bạn càng tốt bao nhiêu, bạn càng dễ bị mắc căn bệnh nhồi máu cơ tim bấy nhiêu. Đơn giản là khi bạn luôn biết cách khống chế sự tức giận, cũng tức là sự tức giận vẫn luôn tồn tại trong bạn. Và một khi sự tức giận vẫn còn tồn tại trong bạn, đồng nghĩa là bạn vẫn tiếp tục thu hút nguồn năng lượng sợ hãi về với chính bạn. Trường hợp, bạn cố gắng cho qua sự tức giận đang hiển thị trong bạn, thì bạn vẫn không thể thành công trong việc đối phó với nguồn năng lượng tối luôn thường trực trong bạn. Bạn thấy đấy, cho qua không đồng nghĩa là nó đã biến mất, nhưng là bạn chỉ để nó qua một bên và đợi một dịp tốt bạn sẽ tiếp tục khơi nó dậy. Thủ pháp này của bạn còn được gọi là thủ pháp “HÃY ĐỢI ĐẤY”. Vậy nên, cách duy nhất để bạn có thể triệt tiêu được sự nóng giận nẩy sinh từ trong sống của bạn, là tha thứ. Tha thứ là một liệu pháp thay thế, ngoài liệu pháp thay thế, bạn sẽ không có cách khác để có thể thành công trong việc khống chế các nguồn năng lượng sợ hãi nhập thể.
Ví dụ: Bạn là một sinh viên mới ra trường đã qua thực tập. Bạn quyết định xin vào công ty có quy mô lớn và phù hợp với chuyên nghành mà bạn đã học. Vì vậy bạn quyết định nộp hồ sơ và được hẹn phỏng vấn. Nhưng sau khi đi phỏng vấn về, trong lòng bạn luôn luôn thấp thỏm lo lắng, bạn không hiểu là bạn có sơ xuất gì khi trả lời phỏng vấn hay không? Bạn gần như mất ăn, mất ngủ vì lo sợ là mình sẽ không được tuyển dụng vì lý do bạn chưa có nhiều kinh nghiệm. Bạn luôn tưởng tượng ra nhiều kịch bản khác nhau để tưởng tượng về sự thất bại của bạn.
Bạn thấy đấy, đáng lý ra bạn không cần phải lo lắng về cuộc phỏng vấn của bạn nữa, vì lúc này bạn không thể nào làm thay đổi quyết định của người phỏng vấn bạn nữa rồi. Nhưng khi bạn lo lắng và tưởng tưởng ra những điều tồi tệ xung quanh việc phỏng vấn của bạn. Cũng tức là bạn đã thu hút nguồn năng lượng sợ hãi nhập thể, thông qua hơi thở. Đồng thời bạn cũng đã truy cập luôn cả nguồn năng lượng ý thức bóng tối, về với bạn cũng thông qua hơi thở. Bạn thấy đấy, như tôi đã trình bày trong cuốn Sự thật tối hậu, để làm hao phí năng lượng sống cho sự lo lắng là một sự hao phí vô ích nhất. Bởi một sự việc mà bạn không thể can thiệp, không thể làm thay đổi được nữa, nhưng bạn vẫn cứ lo lắng, hỏi nó không là một việc làm vô ích lắm hay sao?. Hơn cả sự vô ích mà bạn có thể nhìn thấy, nó còn mang lại cho bạn những điều tồi tệ ngoài sức tưởng tượng của bạn. Đó là việc, khi bạn lo lắng tâm hồn bạn đã tạo ra một rung động nhằm thu hút nguồn năng lượng bóng tối nằm trong chuổi năng lượng sợ hãi về với bạn thông qua hơi thở.
Trường hợp, bạn không thể ý thức được sự thật này và vẫn tiếp tục sống với lo âu, sợ hãi. Cũng có nghĩa là bạn tiếp tục truy cập, thu hút các nguồn năng lượng bóng tối đến với bạn và tích lũy chúng. Nếu bạn tích hợp nguồn năng lượng này đủ lớn cho linh hồn bạn, nó sẽ là nguồn năng lượng góp phần mang lại cho bạn mọi sự thất bại, bất hạnh và đau khổ trong đời sống bạn.
Nguồn năng lượng nằm trong nhóm năng lượng lo lắng, lo âu, sợ hãi gần như là nguyên nhân chính khiến cho bạn đau bao tử, thậm chí làm ung thư bao tử.
Bạn thấy đấy, xuất phát từ hơi thở của bạn, khoa học có thể thấy, có thể hiểu, có thể chứng minh những thứ thông qua hơi thở, những thứ bạn đưa vào cơ thể như: nào mùi vị, hương vị, oxy, carbonic, các chất khí thải độc hại, ô nhiễm vv và vv. Nhưng với những nguồn năng lượng, thuộc nhóm ý thức ánh sáng, ý thức bóng tối hay nguồn năng lượng tình yêu thuần khiết và năng lượng sợ hãi là những vật chất mà khoa học Trái đất chưa thể chứng minh được. Bởi vật chất tạo nên các nguồn năng lượng là siêu mịn, nó còn nhỏ hơn rất nhiều lần so với một nguyên tử. Ngoài ra các nguồn năng lượng này là không màu sắc, không mùi vị, không âm thanh, không trọng lượng. Nhưng khối lượng của các nguồn năng lượng này có thể được tích lũy trong các ADN của con người và của các vật thể sống, cũng như nó có thể được giải phóng ra từ đó.
Bạn thấy đấy, khi mà bạn vẫn còn đang phải sống trong thế giới trần tục, trong môi trường không gian 3d hiện tại của Trái đất. Bạn bắt buộc phải tích hợp, tích lũy các nguồn năng lượng cho chính sự thành công, sự hạnh phúc cũng như điều ngược lại của chính bạn, thông qua hơi thở bạn. Nhưng sau khi bạn thức tỉnh hoàn toàn, ý thức đầy đủ, bạn sẽ không cần tích hợp, tích lũy năng lượng cho linh hồn bạn. Nhưng là bạn truy cập và sử dụng ngay tức thì nguồn năng lượng mà bạn đã truy cập. Vậy nên, khi đó linh hồn của bạn luôn luôn được nhẹ nhàng và thanh thoát không còn nặng trượt giống như linh hồn của mỗi chúng ta trong hiện tại.
Ngoài ra, trên khuôn mặt của bạn cái miệng mới là cái nói lên nhiều điều nhất về bạn, về cuộc sống và tính cách chính bạn. Không giống như cái mũi, hoạt động của miệng mang lại cho bạn sự sống, mà bạn luôn có thể nhìn thấy được trong sự thật, cũng tức là sự làm việc của cái miệng bạn có ý thức được. Chức năng của cái miệng ngoài việc sử dụng để ăn và uống nhằm duy trì sự sống, đôi lúc nó còn có thể sử dụng để thở, làm thay công việc của cái mũi trong những lúc cần thiết. Hơn hết với một con người bình thường thì cái miệng cũng chính là nơi biểu hiện các cảm xúc xuất phát từ tâm hồn bạn như: vui “cười” hay buồn “khóc” và nói năng hoặc có thể ca hát vv.
Có thể cho đến lúc này bạn sẽ có cùng quan điểm với tôi không? Rằng đôi mắt chưa bao giờ là thứ quan trọng hơn cái mũi và cái miệng. Nhưng bạn thấy đấy, bằng nhiều cách God luôn giúp con người nhận biết được sự thật về God cũng như sự thật về chính chúng ta thông qua những thứ gần gủi nhất. Và những bộ phận cơ thể trên khuôn mặt của mỗi chúng ta là một điển hình. Vì vậy ngay lúc này bạn có thể hình dung, đôi mắt của bạn cửa sổ tâm hồn là hình ảnh đại diện cho hoạt động tâm hồn bạn trong thế giới trần tục. Cho rằng đôi mắt là đại diện cho trần thế là hoàn toàn xác đáng, vì bởi tất cả mọi sản phẩm mà đôi mắt của bạn có thể tạo ra đều dựa trên nền tảng của sự phản chiếu tạo nên ảo ảnh. Và trên thực tế mọi thứ xảy ra trong thế giới trần tục 3D, phần lớn là ảo tưởng. Ngoài ra, đôi mắt của bạn chỉ là cái luôn nhìn thấy người khác, nhưng nó chưa bao giờ thực sự nhìn thấy chính nó. Và nếu nó có thể nhìn thấy được chính nó, tất cả đều thông qua ảo ảnh. Vậy nên đôi mắt là nguyên nhân của phê phán và tạo nên định kiến. Nhận thức thông tin của bạn xuất phát từ đôi mắt rất dễ làm bạn nhầm lẫn, dẫn đến hiểu sai sự thật, bằng định kiến.
Ví dụ: Bạn ra chợ nhìn hai con cá cùng chủng loại, một con thì mập mạp, bóng bẫy, mở màng, con còn lại thì ốm hơn không được như con kia. Vì vậy bạn quyết định mua con cá mập mạp kia về ăn. Nhưng bạn có biết, thực ra con cá mà bạn đã mua là con cá được người ta nuôi bằng thực phẩm bẩn và thuốc tăng trưởng. Và con còn lại, mới là con cá sống trong môi trường tự nhiên. Từ đó, bạn có thể thấy, nhận thức về sự thật là nhận thức từ phía bên trong và thông tin có được từ đôi mắt chỉ là thông tin dẫn, nhưng nó chưa bao giờ là sự thật. Vậy nên, nhận định thông tin chỉ thuần bằng đôi mắt không thôi sẽ dễ dẫn đến phê phán, lên án theo định kiến bóng tối. Trên thực tế, tôi chưa bao giờ phủ nhận công dụng và lợi ích của đôi mắt mang lại cho đời sống con người. Qủa thực God không bao giờ sáng tạo ra bất cứ cái gì mà không có sự hoàn hảo của nó, đôi mắt là điển hình. Nhưng ở đây tôi chỉ muốn nói lên những sự thật mà God còn che giấu phía đằng sau sự hoàn hảo đó.
Tương tự như vậy, bạn có thể hình dung công dụng và chức năng của cái mũi bạn là hình ảnh đại diện cho God. Vì dáng vẽ vật lý của cái mũi là cái cao nhất trên khuôn mặt, cái mũi có hai lỗ mũi là hình ảnh đại diện cho God Cha/Mẹ. Ngoài ra, việc làm của cái mũi là mang lại cho bạn sự sống nhưng bạn không thấy nó làm như thế nào, bạn chỉ có thể cảm nhận nó thôi. Tương tự như vậy, God luôn ở bên bạn, mang lại cho bạn sự sống, nhưng bạn chưa từng bao giờ thấy God và những việc làm cụ thể của God dành cho bạn là như thế nào, nhưng bạn chỉ có thể cảm nhận về God mà thôi. Trên thực tế, từ trước đến nay bạn chưa bao giờ công nhận tầm quan bậc nhất thuộc về cái mũi, cũng như từ trước đến nay bạn chưa bao giờ công nhận God có tầm ảnh hưởng đặc biệt quan trọng bậc nhất đối với bạn. Bạn vô ơn đối với sự cần mẫn và miệt mài của cái mũi, cái đã mang lại cho bạn sự sống. Cũng giống như từ trước đến nay bạn thực sự vô ơn của đối với God, trong khi Người vẫn luôn cần mẫn và miệt mài mang lại sự sống cho bạn. Bạn chỉ thực sự quan tâm đến cái mũi khi mà nó sắp ngưng làm việc cho bạn, tương tự như bạn chỉ thực sự quan tâm và suy nghĩ về God (Trời, Đất, Thần, Phật) trước khi bạn từ giả cõi đời này. (cho phép cho tôi giải thích một tý về từ Từ giả, từ giã được hiểu ở đây là một sự xa cách giả tạo nhưng không phải là một sự xa cách thật sự “nằm trong ý nghĩa của từ Sự thật“, vì vậy chữ giã ở trong từ Từ giã phải là nằm trong ý nghĩa của nhóm từ Thật hoặc Giả). Ngoài ra chức năng của cái mũi, còn có thể phân biệt được mùi vị hoặc thưởng thức nhiều hương vị khác nhau, nó là tương tự như God đã trao cho bạn mùi vị của cuộc sống. Và bạn chỉ có thể cảm nhận mùi vị của cuộc sống mà God trao tặng cho bạn, giống như bạn cảm nhận nhiều mùi vi khác nhau qua cái mũi, nhưng bạn không thể thấy.
Ngoài đôi mắt và cái mũi ra trên khuôn mặt bạn còn có cái miệng là thứ không kém phần quan trọng. Sự quan trọng có trong tính chất vật lý cũng như có trong tính chất tạo hình nghệ thuật xuất phát từ sáng tạo của God. Và với cái miệng, bạn có thể hình dung, nó là một bộ phận cơ thể đại diện cho cái tôi”bản ngã” của bạn. Chức năng chính của cái miệng là dùng để ăn uống nhằm duy trì sự sống và nó cũng là cái sử dụng để nói. Bạn thấy đó, có thể bạn sẽ rất vui vẻ và hạnh phúc khi bạn ăn, uống những món ăn ngon, ngược lại bạn sẽ có cảm giác khổ sở khi bạn ăn hoặc uống những thứ tồi tệ.
Tương tự như vậy cái miệng của bạn chính là cái thể hiện cái tôi của bạn lên bề mặt cuộc sống. Nếu bạn chịu khó quan sát bạn sẽ thấy, lời nói của bạn biểu hiện ra như thế nào, thì bản chất của bạn là như thế ấy. Từ suy nghĩ tạo nên lời nói và chỉ cần nghe bạn nói là người ta cũng có thể hiểu được suy nghĩ của bạn, mà suy nghĩ của bạn cũng tức tư tưởng của bạn. Tư tưởng của bạn cũng chính là bản chất của bạn, mà bản chất của bạn cũng chính là cái tôi của bạn “bản ngã”. Bạn có thường nghe người ta tự biện hộ cho bản về những sai lầm từ những lời nói của họ hay chưa? Có rất nhiều người khi mở miệng nói lời xúc phạm người khác, hoặc nói lời tổn thương người khác. Sau đó họ biện hộ rằng tôi nói như vậy nhưng tôi không nghĩ như vậy đâu? Trên thực tế, như bạn thấy đấy bạn không có suy nghĩ bạn không thể nói ra được bằng lời, vì lời nói cái biểu hiện cho suy nghĩ của bạn lên bề mặt cuộc sống. Vậy nên, từ lời nói của bạn, người khác sẽ thấy được bản ngã thực của bạn là gì? Trừ phi bạn là người rất giỏi che đậy, nhưng sự che đậy của bạn có giỏi đến cở nào, thì tôi vẫn tin chắc cuối cùng nó sẽ phải xuất hiện cũng từ cái miệng của chính bạn.
Điều kỳ diệu hơn cả khi God sáng tạo ra cái miệng cho con người đó là nó có lối thông lên cái mũi. Và thiết kế cho thông nhau này là rất quan trọng, bởi không có lối thông này bạn sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong việc nuốt đồ ăn, thức uống. Bạn có thể tưởng tưởng lối thông này như là một ống thông hơi nằm hệ thống thoát nước trong nhà bạn.
Như tôi đã nói cái mũi là hình ảnh đại diện cho God và cái miệng là hình ảnh đại diện cho cái tôi của linh hồn. Vậy nên, sự thông nhau giữa cái miệng lên cái mũi tương tự như mỗi con người luôn có một sự kết nối, thông công với God, không thể xa rời. Và chức năng trợ giúp cho cái mũi để thở, tương tự như là một sự đồng sáng tạo cùng God trong việc duy trì sự sống. Bạn thấy đấy, cái miệng chỉ thường trợ giúp cho cái mũi để thở khi cơ thể của bạn gặp hoàn cảnh khó khăn. Tương tư như vậy, con người luôn có nhiều sáng tạo hơn khi con người gặp hoàn cảnh khó khăn trong sống, trần gian là một ví dụ điển hình về sự khó khăn này.
Ngoài ra trên cơ thể bạn God còn hiển thị chân lý về cái Một vĩnh hằng, vĩnh cửu. Ví dụ như: bạn chỉ có một cái đầu, một cái mũi, một cái miệng nếu ngay từ đầu bạn không có những bộ phận cơ thể này hoặc trong quá trình sống các bộ phận này hư hỏng, bạn sẽ chết. Ngược lại, cái thuộc về hai như: đôi mắt, đôi tai, đôi tay, đôi chân, thậm chí là đôi tinh hoàn của đàn ông, đôi nhủ hoa của phụ nữ. Đối với những bộ phận này, trường hợp bạn bị khuyết tật bẩm sinh hay trong quá trình sống nó không thể hoạt động được nữa hoặc mất đi bạn vẫn có thể sống.
Bạn có thể cho rằng, đời sống trong hiện tại của bạn là cuộc chơi giả tạm, mang tính ảo tưởng, ngược lại đời sống trong thế giới ánh sáng sau này mới là sự thật. Nhưng trên thực tế, mỗi thời khắc linh hồn bạn trải qua trong sống ngay bây giờ mới là sự thật, ngược lại trong hiện tại đời sống trong thế giới ánh sáng của bạn trước đây chỉ là ảo tưởng. Vậy nếu bạn hỏi cái gì mới là sự thật cái gì mới là sự giả và câu trả lời sẽ là, cái gì mà bạn có thể nhận thức và nuôi dưỡng nó bằng tình yêu thì cái đó là sự thật, ngược lại cái gì bạn biết nhưng bạn không nuôi dưỡng nó bằng tình yêu thì tất cả chỉ là ảo tưởng. Ví dụ: Bạn biết linh hồn bạn là được God sáng tạo ra, bạn biết là bạn được sinh ra trong thế giới ánh sáng, bạn biết là tổ tiên, ông bà, cha mẹ, anh chị em thực sự của bạn từ khởi thủy là trong nước Trời. Nhưng nếu bạn chưa nuôi dưỡng những điều mà bạn biết đó bằng tình yêu, thì tất cả chỉ là ảo tưởng. Ngược lại mặc dù bạn biết là ông bà, cha mẹ, anh chị em, người thân của bạn trong hiện tại trên thế gian này chỉ là tạm thời trong cuộc chơi trải nghiệm. Nhưng bạn vẫn cảm thấy rất yêu thương họ, và bạn luôn nuôi dưỡng những mối quan hệ này bằng tình yêu, vì vậy đối với bạn nó là sự thật. Bạn thấy đấy, đối với bạn trong từng thời điểm sống của bạn, cái gì là ảo tưởng và cái gì là sự thật, tất cả đều phụ thuộc vào cảm xúc tình yêu mà bạn trao cho nó. Tự bạn, bạn cũng có thể thấy điều này từ trong cuộc sống của chính bạn. Vậy nên, phàm cái gì được bạn nuôi dưỡng bằng tình yêu thì nó là sự thật, ngược lại cái gì được bạn nuôi dưỡng bằng sợ hãi thì cái đó là ảo tưởng.
Thêm một lần nữa câu nói của Jesus/Sannada“Cái gì không được nuôi dưỡng bằng tình yêu, tất cả chỉ là ảo tưởng” hoàn toàn chính xác. Vậy nên, cho dù bạn có biết thân phận thực sự của bạn trong nước Trời là ai? và mối quan hệ của bạn với những người trong thế giới ánh sáng là như thế nào? thì bạn vẫn cần phải có thời gian và từ từ nuôi dưỡng những hiểu biết đó bằng tình yêu, dần dần sự thật sẽ được hé lộ. Ngược lại, nếu bạn cứ sống với những nhận thức của mình thuần về lý trí, nhưng bạn không nuôi dưỡng nó bằng tình yêu thì đối với bạn, mọi thứ vẫn chỉ là ảo tưởng.
Tương tự như vậy, cho những điều mà God và những người trong thế giới ánh sáng nói với bạn về sự cô đơn. Thật vậy, Họ luôn nhắc nhở với bạn rằng, bạn không bao giờ cô đơn một mình, vì lúc nào và bao giờ cũng vậy God và các Thiên thần hộ mệnh cũng luôn có mặt bên bạn. Và như bạn biết đó, lời của họ là sự thật, không có gì thật hơn. Thế nhưng, nhiều lúc bạn rất cô đơn và sự cô đơn này nhiều khi là rất đáng sợ, vì nó là sự cô đơn từ phía ngoài, lẫn bên trong.Vậy hỏi những lúc đó Họ đang làm gì? Và có bao giờ bạn thấy, khi bạn cô đơn Họ đến an ủi vổ về và chia sẻ với bạn hay không? Không kể đến những người chưa thể liên lạc thần giao cách cảm, trong thực tế ngay cả những người có thể liên lạc thần giao cách cảm với Họ vẫn vậy. Điển hình như bản thân tôi, nhiều lúc trong sống tôi cảm thấy rất cô đơn và buồn bã, thế nhưng những lúc như vậy Họ không bao giờ chủ động liên lạc với tôi. Đơn giản vì họ biết rằng, cho dù Họ có liên lạc với tôi, nhưng Họ chưa thể đáp ứng được các điều kiện mà tôi đang mong muốn nhằm có thể đưa tôi ra khỏi tình trạng cô đơn, nên họ sẽ từ chối xuất hiện cùng tôi những lúc như vậy. Vậy nên họ không bao giờ can thiệp và sự cô đơn và nỗi buồn trong tôi. Từ đó, bạn có thể thấy, cho dù God và các Thiên thần hộ mệnh là luôn có mặt bên bạn, nhưng bạn không thể cảm nhận được sự thật này, thì nó vẫn chỉ là ảo tưởng.
Vậy nên, trong thực tế bạn không bao giờ có thể rời bỏ được cái tôi của bạn, trong bất kỳ trường hợp nào. Kể cả nó là cái tôi thấp mà bạn đang sở hữu trong kiếp, trường hợp bạn rời bỏ cái tôi của bạn trong hiện tại cũng có nghĩa là bạn đã chết, thực sự đã chết. Bạn thấy đấy, có rất nhiều tôn giáo luôn quan niệm rằng cái tôi trong hiện tại là một sự giả tạm, không cần thiết. Nhưng tôi hỏi bạn ngoại trừ God ra, thì cái gì mà không là giả tạm, kể cả đó là cái Vũ trụ, cái mà bạn tưởng rằng nó là vĩnh hằng vĩnh cửu. Người ta cứ tưởng tượng là hiểu được một chút gì đó về God, biết được một tý gì đó về sự minh triết từ Phật, thì đó mới là thứ không giả tạm. Và những gì còn lại ngoài những thứ đó đều là giả tạm nốt. Nhưng hỏi rằng nếu bạn không sử dụng cái tôi trong hiện tại của bạn, bạn sẽ lấy cái gì để theo đuổi cái được bạn cho là vĩnh hằng, vĩnh cửu đó. Tôi nói thật với bạn ngoài God ra không có gì là tuyệt đối cả, không có gì là vĩnh hằng, vĩnh cửu cả. Ngay cả khi bạn đạt được niết bàn, đạt được cuộc sống thiên đàng, thì người ta vẫn cho rằng đó là sự sống đời đời, nhưng không là sự sống vĩnh hằng, vĩnh cửu.
Bạn cứ cho rằng cuộc đời này là giả tạm, thân xác này là giả tạm, trí tuệ này là giả tạm, vậy thì linh hồn của bạn vẫn sẽ là thứ giả tạm nốt. Vì sao tôi cho rằng linh hồn bạn là giả tạm, vì bởi bạn luôn quan niệm cuộc sống của bạn trong hiện tại là sự giả tạm, mà linh hồn của bạn lại là thứ được sáng tạo nên từ những thứ giả tạm này. Trên thực tế, cái tôi mà bạn đang sống với nó trong hiện tại, ngoài thể xác, trí tuệ còn có cả tâm hồn bạn trong đó. Mà tâm hồn bạn là thứ luôn luôn thuần khiết, luôn luôn là sự thật, nó không bao giờ tạo ra bất cứ một sự giả mạo nào. Trong suy nghĩ của nhiều người thì tâm hồn chỉ là một phần của linh hồn, thực ra tâm hồn luôn có tính độc lập của nó và nó không bao giờ bị lệ thuộc bởi linh hồn. Nhưng tâm hồn bạn là một trong những công cụ sáng tạo ra cái tôi của bạn đấy. Vậy nhưng bạn luôn phê phán, lên án, đánh giá thấp cái tôi cũng tức là bạn lên án chính linh hồn của bạn.
Trên thực tế, cái tôi của một linh hồn là cái tôi của chính nó được sáng tạo nên bởi một con người trong từng kiếp, nhưng không chỉ duy nhất. Vậy con người là gì? con người đơn giản là một sự sống của một thể xác trong đó có cả trí tuệ và tâm hồn. Ba thể này là một thể thống nhất trong việc sáng tạo ra cái tôi “bản ngã” của từng kiếp cũng tức là sáng tạo ra từng mảnh linh hồn, khác nhau. Nhưng sau cùng tất cả mọi cái tôi được con người sáng tạo ra, không loại trừ cái tôi cao cả, đều thuộc quyền sở hữu của tâm hồn.
Trong hiện tại, điều quan trọng là bạn không cần tìm cách loại bỏ cái tôi hiện có của bạn như thế nào? nhưng là bạn phải biết sử dụng hiệu quả cái tôi của bạn như thế nào? Bạn sử dụng cái tôi thấp hiện tại của bạn, nhưng không phải là cố gắng biểu hiện nó lên bề mặt cuộc sống. Nhưng là sử dụng cái tôi hiện tại của bạn như là một công cụ để biểu hiện cái tôi cao cả của bạn lên bề mặt cuộc sống. Vì sao bạn cần phải làm như vậy? bởi cái tôi cao cả của bạn đang cư ngụ trong thể lý của cái tôi thấp của bạn hiện tại. Nói chính xác hơn cái tôi cao cả của bạn, hiện tại không có thể lý của riêng nó, nhưng là đang cư ngụ trong thể lý của cái tôi thấp.
Bạn có thể tưởng tượng cái tôi hôm nay của bạn là ngôi nhà nhỏ được dựng trên một mảnh đất nhỏ. Nếu bây giờ bạn rời bỏ căn nhà nhỏ này để tìm kiếm một căn nhà lớn hơn, đẹp hơn được xây dựng trên một mảnh đất rộng hơn, cũng có nghĩa bạn chết. Bạn chết vì trong thời gian bạn đi tìm cho mình nơi dung thân tốt hơn, bạn sẽ không có nơi dung thân, mà một khi bạn đã chết thì bạn không thể nào thực hiện được ước muốn của mình. Tương tự như vậy, nếu bạn không chấp nhận bạn như bạn hiện tại, nhưng bạn muốn bạn là người có nhận thức ánh sáng siêu việt hơn, trong một thể lý hoàn hảo hơn. Tự nhiên, linh hồn bạn sẽ quyết định rời bỏ thể xác và trí tuệ hiện có của nó, để đi tìm điều mà bạn muốn.
Nhưng thực ra, khi bạn quyết định như vậy, tức là bạn quyết định đi tìm cái chết, vì linh hồn bạn đã không còn nơi trú ngụ. Và một khi linh hồn bạn đang trong trạng thái của sự chết, cũng tức là bạn sẽ không còn bất cứ một trải nghiệm nào. Mà một khi tâm hồn bạn không còn bất cứ trải nghiệm nào thì bạn không thể nào có thể hiện thực điều bạn muốn. (Trong thực tế của Nhân loại không ít người luôn có ảo tưởng theo cách đó). Tôi cho rằng nếu bạn chọn cách trở về với God thông qua cái chết vẫn không có vấn đề, nó vẫn là một cách tốt đối với bạn. Nhưng nếu bạn chọn theo cách này, điều kiện là bạn phải biết chính xác bạn là người trong cảnh giới cao hơn đang nhập thể lên Trái đất thực hiện sứ mệnh ánh sáng. Ngược lại bạn là người của Trái đất, thì cho dù bạn có chọn bất cứ cách nào thì linh hồn bạn vẫn phải trở lại Trái đất, tiếp tục con đường tìm lại chính mình thông qua sự sống, nhưng không phải là thông qua cái chết. Bạn nên biết là tất cả những ai đã nhập thể lên Trái đất để thực hiện sứ mệnh duy nhất một kiếp, họ đều biết họ không phải là người Trái đất. Vậy hỏi bạn đã nhận được thông tin chính xác, là bạn đến đây để thực hiện sứ mệnh duy nhất một kiếp chưa, hay bạn chỉ là người của Trái đất. Trên thực tế nếu bạn là người đến từ cảnh giới cao hơn, bạn sẽ không bao giờ vội vàng trở về, nhưng là bạn luôn an nhiên, tự tại với cuộc sống này nhằm thực hiện sứ mệnh đã được giao.
Trở lại với ví dụ, bạn thấy đấy, để cho bạn có thể, có được một căn nhà lớn hơn, đẹp hơn, được xây dựng trên một mảnh đất rộng hơn. Cách tốt nhất đối với bạn, không là rời bỏ ngôi nhà bạn đang sở hữu, nhưng là bạn phải biết cách mở rộng diện tích nó ra, xây mới lại, tiếp tục mở rộng, tiếp tục xây mới như là một lâu đài nguy nga tráng lệ, cho đến khi nào bạn hài lòng. Tương tự như vậy, để bạn có thể tìm lại được cái tôi cao cả của bạn trong quá khứ, nhất định bạn không được phép rời bỏ cái tôi hiện tại của bạn. Nhưng mở rộng nó ra liên tục, liên tục mở rộng nó ra về phía ý thức ánh sáng và tình yêu, cho đến khi bạn tìm lại được cái tôi cao cả của chính bạn. Và một khi bạn tìm lại được cái tôi cao cả của chính bạn, tức là bạn đã giác ngộ hoàn toàn và nhớ lại tất cả để biết được bạn thực sự là ai? tức là bạn đã hoàn thành sứ mệnh trọn vẹn, tức là bạn đạt niết bàn, tức là bạn sẽ có một cuộc sống đời đời trong nước Thiên đàng, nhưng tất những sự đó chỉ có thể là trên Trái đất.
Thực ra, quy trình thức tỉnh và thức tỉnh hoàn toàn là quy trình nhớ lại bạn thực sự là ai? Cho đến nhớ lại bạn là ai hoàn toàn, vậy thôi không có khác.
Bạn thấy đấy, God không bao giờ bắt buộc bạn từ bỏ bất cứ một thứ gì? Và để giúp cho bạn tìm lại được chính mình, God cũng không bắt buộc bạn phải loại bỏ cái tôi thấp hiện có của bạn ra khỏi đời sống. Nhưng là God luôn mong muốn và khuyến khích bạn mở rộng cái tôi hiện tại của bạn ra. Cũng có nghĩa là linh hồn bạn phải luôn mở rộng nhận thức về phía ánh sáng và tình yêu. Từ đó, cái tôi thấp hiện tại của bạn sẽ không còn đóng vai trò chủ đạo trong sống của bạn nữa. Bạn hãy tưởng tượng cái tôi của bạn trước đây là một cỗ máy tàu hỏa chạy bằng hơi nước, bây giờ cái tôi của bạn là đoàn tàu cao tốc. Tiếp tục bạn sẽ nâng cao cái tôi của bạn lên cho đến khi nó trở thành tàu siêu tốc. Bạn hãy tưởng tượng cái tôi của bạn trước đây là một chiếc máy bay cánh quạt, bây giờ cái tôi của bạn là máy bay phản lực siêu thanh, là tàu Vũ trụ. Bạn sẽ tiếp tục nâng cao cái tôi của bạn lên cho đến khi nó trở thành “UFO” đĩa bay. Bạn hãy tưởng tượng cái tôi trước đây của bạn là kẻ độc ác, ích kỷ, tham lam, bá quyền, bây giờ cái tôi của bạn là cái tôi chia sẻ, giúp đỡ, nhân từ, yêu thương. Vậy bây giờ bạn hãy tiếp tục nâng cái tôi của bạn lên cho đến khi nó trở thành cái tôi của tình yêu và ánh sáng.
Bạn thấy đấy, bỏ nhưng mà không bỏ, bởi một khi bạn đạt được cái mới, tự động bạn sẽ không sử dụng cái cũ lỗi thời nữa, vậy thôi. Bỏ nhưng không bỏ bất cứ cái gì cả, bởi sự tiến hóa của linh hồn bạn là phép màu Thần thánh luôn được biểu hiện lên bề mặt cuộc sống. Tương tự như vậy, hôm nay bạn không còn sử dụng tàu hỏa chạy bằng hơi nước nữa vì nó đã lỗi thời, nhưng là bạn đang sử dụng tàu cao tốc vì nó hợp thời. Vậy nhưng cái gọi là tàu hỏa chạy bằng hơi nước là một phần quá khứ trong quá trình tiến hóa, để cho hôm nay bạn mới có được cái gọi là tàu cao tốc. Trường hợp, ý thức của bạn chưa từng bao giờ đi qua cái gọi là tàu hỏa chạy bằng hơi nước, làm sao hôm nay ý thức của bạn có thể đạt được cái gọi là tàu cao tốc. Vì vậy, bạn phải luôn nhớ rằng, bạn sẽ không bao giờ có thể bỏ đi quá khứ của chính bạn, cái quá khứ mà nó luôn tồn tại vĩnh hằng, vĩnh cửu trong linh hồn bạn.
Tương tự như vậy, Đấng Tạo Hóa, Tổ tiên, ông bà, cha mẹ, anh chị em, bạn bè, người thân của bạn trong Nước thiên đàng là sự thật, một sự thật tối thượng vĩnh hằng, vĩnh cửu không bao giờ có thể thay đổi. Họ là những người thân yêu nhất của bạn, Họ luôn bên bạn, luôn yêu thương bạn, trong từng khoảnh khắc, Họ luôn sống cùng nhịp sống với bạn, Họ là vô cùng quan trọng đối mỗi chúng ta. Nhưng bạn vẫn chưa bao giờ một lần trong đời nhìn thấy Họ. Và trong hiện tại, nếu có thể, bạn cũng chỉ có thể biết về Họ, hiểu về Họ một phần nhỏ nào đó, trong tổng thể của một sự thật vô cùng lớn lao, thông qua nhận thức của bạn mà thôi. Trong hiện tại, nếu có thể, bạn cũng chỉ có thể tiếp cận Họ thông qua sóng Thần giao cách cảm, nhưng chưa bao giờ là một trực tiếp. Vì vậy, mọi điều bạn có thể nhận thức về Họ vẫn đang còn là một dạng của ảo tưởng. Ngoài ra tình yêu và cảm xúc mà bạn có thể dành cho họ chỉ thông qua giao tiếp Thần giao cách cảm, nhưng nó vẫn chưa thể là những rung động trực tiếp thực sự hoàn hảo. Nó tương tự như bạn hiểu biết và dành tình yêu cho một người nào đó, thông qua không gian mạng Internet, nhưng chưa bao giờ bạn được gặp trực tiếp họ ngoài đời. Vậy nên tất cả mọi sự liên hệ này vẫn không khác gì là một dạng của ảo tưởng.
Từ những sự thật nhìn thấy được đã có thể cho bạn hiểu rằng, bạn biết bạn là ai trong quá khứ, không thể nào quan trọng bằng việc bạn biết bạn thực sự là ai trong hiện tại. Vậy nên, câu hỏi bạn là ai được đặt ra cho bạn lúc này, được trả lời rằng, bạn là linh hồn bạn trong hiện tại. Và cho dù, linh hồn cao cả của bạn là cái quan trọng nhất đối với bạn, nhưng nó chỉ trở nên quan trọng khi bạn nhớ lại toàn bộ về nó một cách rõ ràng. Cho nên, bạn phải thực sự biết bạn là ai trong hiện tại, bạn mới có thể biết, bạn thực sự là ai trong quá khứ, vậy đấy.
At last, soeonme who knows where to find the beef