Các bạn thân mến; như tôi đã trình bày ở phần trên trọng tâm cho việc chữa lành của mỗi chúng ta chữa lành những nhận thức sai lầm mà mỗi chúng ta đã từng sử dụng trong sống. Vì từ những sai lầm trong nhận thức của mỗi người đã gây ra rất nhiều tổn thương cho tâm hồn ta, nhưng không phải là tâm hồn mỗi người tự gây ra tổn thương cho chính nó. Vì lý đó, nên người ta thường nói rằng, God là Đấng chữa lành. Trước đây khi tôi nghe người ta nói câu này tôi cho rằng câu nói này có quá nhiều mâu thuẫn. Bởi tôi cho rằng tâm hồn mà God đã trao cho mỗi linh hồn là thánh vật thiêng liêng của riêng từng cá nhân. Và ngay đến God cũng không bao giờ xâm phạm vào sự riêng tư này của mỗi cá nhân.
Trước đây tôi cho rằng câu nói God là Đấng chữa lành là mâu thuẫn, bởi tôi quan niệm chữa lành là chữa lành tâm hồn. Nhưng God lại không bao giờ can thiệp vào hoạt động tâm hồn của con người thì làm sao God có thể là Đấng chữa lành. Nhưng cho đến hôm nay tôi thực sự hiểu câu nói God Đấng chữa lành là chân lý tối thượng. Bởi chỉ cần God trao cho con người ý thức ánh sáng cùng với năng lượng ánh sáng là con người có thể tự chữa lành cho chính mình. Nhưng God không cần sửa chữa tâm hồn của mỗi chúng ta bất cứ điều gì.
Nhưng trên thực tế với lập luận này của tôi, bạn có thể cho là tôi tự tạo ra mâu thuẫn cho chính tôi. Lý do là ở phần trên trong câu hỏi Ta là Gì? tôi đã khẳng định tâm hồn là ông chủ của trí tuệ và thể xác. Và đúng như vậy, tôi vẫn bao lưu quan điểm tâm hồn ta là ông chủ thực sự của mỗi chúng ta. Nhưng trên thực tế, ông chủ này không thể tự mình làm bất cứ việc gì để có thể giúp cho chính mình tìm thấy những trải nghiệm tích cực, nhưng tất cả phải nhờ vào người giúp việc. Và như bạn thấy đấy, tâm hồn của bạn có thể nuôi dưỡng mọi thứ bằng cảm xúc của nó. Và cho dù sự nuôi dưỡng này là bằng tình yêu hay là bằng sự sợ hãi vẫn là một sự nuôi dưỡng. Bạn có thể nuôi dưỡng cuộc đời bạn bằng sự tha thứ, bao dung, lòng nhân từ hay nuôi dưỡng cuộc đời bạn bằng lòng thù hận, ganh ghét hay sự phán xét. Nhưng nguồn gốc của tất cả mọi nguồn thức ăn bạn dùng để nuôi dưỡng mọi thứ đều tùy thuộc vào ý thức của bạn tại thời điểm đó. Vậy nhưng, nhận thức của bạn là biết, nhưng nó không tình cảm, không có cảm xúc, ngược lại tâm hồn của bạn là cho ra cảm xúc để nuôi dưỡng mọi thứ nhưng nó không biết. Từ đó, bạn có thể thấy tâm hồn của bạn sáng hay tối là do lý trí của bạn sáng hay tối, tạo thành. Ví dụ tâm hồn bạn muốn trải nghiệm cảm xúc tình yêu, việc đầu tiên nó làm là ra lệnh cho lý trí của bạn đưa nó vào vùng cảm xúc như nó mong muốn. Và nếu trí tuệ của bạn đang sở hữu là nhận thức ánh sáng, nó sẽ biết cách đưa bạn đến với vùng cảm xúc của tình yêu. Từ đó, tâm hồn sẽ được toại nguyện với những cảm xúc bằng rung động tình yêu. Ngược lại, nếu cái trí của bạn là sở hữu ý thức bóng tối, vậy nên cho dù nó có cố gắng cách mấy, nó cũng chỉ có thể đưa bạn vào những vùng cảm xúc sợ hãi không như mong muốn của tâm hồn. Bạn có thể tưởng tượng tâm hồn bạn như là một người mù, và nếu nó được dẫn dắt bởi một người sáng chắc chắn nó sẽ được đưa đến nơi nó muốn đến. Ngược lại, nếu nó được dẫn dắt bởi một người mù như nó, tất nhiên là cả hai đều lăn cù xuống hố. Đây cũng chính là điều mà Chúa Jesus đã nhắn gởi cho chúng ta trong Tân Ước.
Trên thực tế, vấn đề được chữa lành hay không là ảnh hưởng rất lớn đến sứ mệnh trải nghiệm trần thế của mỗi linh hồn trên hành tinh này. Như bạn đã biết, bạn đến với thế giới này là bạn đang thực hiện nghĩa vụ mở rộng vương quốc bóng tối của God và nhằm tìm kiếm những cảm xúc thực sự trong thế giới đó cho chính bạn và God trải nghiệm cùng. Và cho đến hôm nay khi mà bạn đang đọc cuốn sách này, cũng tức là nhiệm vụ thứ nhất của bạn đã hoàn tất. Nhưng bạn phải thực hiện sứ mệnh kép của mình trong thế giới này. Và chỉ khi nào bạn hoàn thành sứ mệnh thứ hai, mới có có thể thức tỉnh hoàn toàn và ý thức đầy đủ. Nhưng để bạn có thể thực hiện được sứ mệnh thứ hai của chính bạn, nhằm dâng lên God và cho chính bạn, trước tiên bạn cần phải được chữa lành bạn mới có thể đi đến cuối con đường. Và sứ mệnh kép này của bạn còn được gọi là sứ mệnh trải nghiệm và biểu hiện các phẩm chất của tình yêu.
Bạn thân mến; khi tôi nói bạn phải hoàn thành sứ mệnh trải nghiệm và biểu hiện các phẩm chất của tình yêu. Có thể bạn sẽ cho tiếp tục tạo ra mâu thuẫn, bởi phía trên tôi cho rằng bạn phải có ý thức ánh sáng, bạn mới có thể giúp tâm hồn bạn trải nghiệm được tình yêu. Vậy nhưng lúc nào bạn đang trong thế giới bóng tối lấy gì giúp bạn trải được tình yêu. Nhưng bạn có biết không, trên thực tế khi mà bạn đã trở lại với thế giới ánh sáng và ý thức đầy đủ. Khi đó bạn sẽ không cần phải thực hiện bất một nghĩa vụ nào đối với bất kỳ ai, thậm chí đối với God. Vì trong đời sống đó bạn có toàn quyền tự do sống cho bản thân mà không bị ràng buộc bởi bất cứ một nghĩa vụ nào. Và tất nhiên những gì mà bạn có thể làm trong thế giới ánh sáng đều xuất phát từ ý muốn tự nguyện của bạn, nhưng không như là một nghĩa vụ.
Nhưng trong hiện tại, đời sống của bạn luôn bị ràng buộc bởi rất nhiều nghĩa vụ. Vậy nên, dù muốn hay không thì hằng ngày bạn vẫn phải luôn thực hiện rất nghĩa vụ trong sống. Ở đây tôi không nói đến cái gọi nhu cầu, vì nhu cầu của bạn cũng chính là ý muốn của bạn. Nhưng ở đây là nghĩa vụ và đã là nghĩa vụ, thì nhiều khi bạn không muốn bạn vẫn phải làm. Ví dụ: Thời gian gần đây bạn ăn không ngon miệng nên nhiều lúc bạn không muốn ăn. Nhưng vì sao hàng ngày bạn phải ăn, đơn giản vì bạn đang thực hiện nghĩa vụ của mình đối với thể lý của bạn. Từ đó, có thể cho thấy bạn ăn, không vì bạn muốn ăn, nhưng là bạn đang thực nghĩa vụ nuôi dưỡng sự tồn tại của bạn. Bạn thấy đấy, để bạn có thể tồn trong thế giới này bạn không thể không thực hiện nghĩa vụ của chính bạn. Và đôi khi nhiều việc làm của bạn là không xuất phát từ sự tự nguyện. Ví dụ: Nhiều lúc bạn phải thực hiện nghĩa vụ làm chồng, làm vợ, làm cha, làm mẹ, làm con, làm cháu, nghĩa vụ với cộng đồng, với xã hội, với tổ quốc vv…Nhưng những việc làm đó của bạn không phải lúc nào cũng xuất phát từ mong muốn của chính bạn. Từ đó cho thấy, nhiều lúc bạn không có nhu cầu bạn vẫn phải làm, nên nó được coi là nghĩa vụ.
Tương tự như vậy, bạn đến đây là bạn đang thực hiện nghĩa vụ của mình đối cộng đồng, đối với bản thận, thậm chí đối với God. Đồng ý rằng trước đậy, khi bạn còn trong ý thức đầy đủ, bạn nói bạn đến đây là sự tự nguyện của chính bạn. Nhưng khi mà bạn đi vào quên lãng thì cái gọi là sự tự nguyện đó, không còn đúng với ý nghĩa của nó nữa. Bởi tất cả chúng ta trong hiện tại, không có bất cứ một ai lại nghĩ rằng mình đã tự nguyện đến đây tìm cho mình sự đau khổ, đói rét, bệnh tật, cô đơn, bất an, thiếu thốn, nợ nần, khốn khó vv…Oái ăm thay, mặc dù trong hiện tại tất cả chúng ta không ai muốn bản thân mình phải kinh qua những điều như vậy. Nhưng một khi tất cả chúng ta ai cũng đi vào quên lãng và sống bằng ý thức bóng tối, tự động nó sẽ dắt chúng ta đi vào con đường tội ác và đau khổ là điều không thể tránh khỏi.
Bạn thân mến, mừng thay hôm nay tôi và bạn cũng như hầu hết mọi người trên thế giới đã thực hiện xong nghĩa vụ thứ nhất, tức là nghĩa vụ mở rộng vương quốc bóng tối của God. Và giờ là lúc chúng ta cần phải hoàn thành nghĩa vụ thứ hai cho trọn con đường. Nhưng để thực hiện được nhiệm vụ thứ hai, đều tiên quyết mà mỗi người trong tất cả chúng ta cần phải có là nhận thức ánh sáng. Trường hợp, ai tự cho rằng tri thức ánh sáng thời đại mới là không cần thiết và vẫn sử dụng tri thức trong nền tảng của quá khứ, chắc chắn người đó sẽ không thể hoàn thành sứ mệnh thứ hai.
Bạn thấy đấy, như tôi đã nói cái gọi là lòng từ bi, bác ái, bao dung, độ lượng, tha thứ, sẻ chia, nhân từ…là phẩm chất của tình yêu. Nhưng tất cả các phẩm chất này God và những người trong thế giới ánh sáng không thể nào biểu hiện nó lên bề mặt cuộc sống, trong thế giới của Họ. Nói rằng God và những người trong thế giới ánh sáng không thể biểu hiện các phẩm chất này là không chính xác. Trên thực tế, God và những người trong thế giới ánh sáng không thể biểu hiện các phẩm chất tình yêu này lên bề mặt cuộc sống. Đơn giản vì Họ không có đối tác để tương tác nhằm có thể biểu hiện nó lên bề mặt cuộc sống, vậy đấy. Bạn thấy đấy, như tôi đã trình bày trong cuốn Sự thật tối hậu, người trong thế giới ánh sáng luôn sống với tình yêu bằng ý thức đầy đủ. Hỏi làm sao người ta có thể phạm tội, làm gì có người thiếu thốn, đói kém, nghèo khổ, bệnh tật, đau đớn vv…Vậy nên, lấy ai để họ biểu hiện lên bề mặt cuộc sống, nơi họ đang sống cái gọi là lòng từ bi, bác ái, bao dung, độ lượng, tha thứ, sẻ chia, nhân từ vv. Trên thực tế, cho dù những gì mà tôi vừa nêu là phẩm chất của tình yêu, nhưng không bao giờ con người có thể biểu hiện được nó lên bề mặt cuộc sống, trong nước Thiên đàng. Bởi một lý do rất đơn giản là họ không có đối tác.
Cũng bởi vì vậy, nên God có muốn trải nghiệm được các phẩm tình yêu của chính mình ngay tại Nước Trời cũng không thể được. Nhưng vui thay cho God, đã có chúng ta, chúng ta đã và đang sẵn sàng dâng lên cho God những trải nghiệm tuyệt vời, do chính chúng ta biểu hiện ra từ các phẩm chất của tình yêu. Nhưng nếu nói rằng chúng ta sống và biểu hiện những phẩm chất của tình yêu lên bề mặt cuộc sống là thực hiện nghĩa vụ đối với God không thôi, là chưa đúng với sự thật . Trên thực tế, tất cả mọi việc làm mà mỗi chúng ta đang biểu hiện ở đây là làm cho chính bản thân của mỗi người. Bạn thấy đấy, nếu ngay lúc này bạn không nhân cơ hội tìm kiếm cho mình những trải nghiệm các phẩm chất tình yêu, sẽ không còn cơ hội thứ hai xảy ra trên Trái đất này cho bạn nữa. Vậy nên, như tôi đã nói những linh hồn non trẻ hiện đang sống chung quanh bạn là cơ hội cho bạn và họ là đối tác để bạn có thể tương tác, nhằm giúp cho bạn biểu hiện những phẩm chất tình yêu lên bề mặt cuộc sống. Trường hợp bạn chờ cho đến khi bạn được trở về nhà với God bạn mới biểu hiện tình yêu của mình, lúc đó bạn sẽ không còn đối tác. Tất nhiên, khi ấy bạn lại rơi vào một cái vòng lẫn quẩn, là tình nguyện và cầu xin God cho bạn đi tìm những điều bạn chưa trải nghiệm qua, tại một hành tinh bóng tối nào đó đang hiện hữu trong Vũ trụ.
Leave A Comment