Các bạn thân mến, thực ra các chủ đề về tình yêu, lòng từ bi, sự bao dung vv…và nhất là sự tha thứ đã được các tổ chức tôn giáo và nhiều tổ chức xã hội khác, đề cập đến nhiều rồi. Nhưng ở đây tôi chỉ nói đến cái gọi là tha thứ và tôi sẽ đi vào trọng tâm là làm thế nào để cho bạn có thể tha thứ cho chính bạn và tha thứ cho người khác, vậy thôi. Trên thực tế, nói thì rất dễ nhưng để làm được luôn rất khó, vậy nên để cho bạn có thể tha thứ cho một ai đó là không dễ chút nào và tha thứ cho chính mình lại còn khó hơn. Thế nhưng, nếu bạn hỏi rằng vì sao mà nó khó đến như vậy? Bạn sẽ được trả lời rằng, đơn giản vì bạn chưa biết cách để tha thứ cho người khác hay tha thứ cho chính bạn. Khi bạn nghe tôi nói như vậy, có thể bạn cho rằng, tôi là kẻ nguông cuồng, tự cao, tự đại. Nhưng trên thực tế là như vậy, vì nếu bạn không biết một sự thật to lớn khác bị God che đậy, bạn rất khó có thể, có được một sự tha thứ cho đúng nghĩa và trọn vẹn.
Bạn thấy đấy, thực ra nguyên nhân của tha thứ chính là tội lỗi. Trường hợp, bạn luôn cho rằng bản thân bạn chưa từng bao giờ phạm phải tội lỗi và người khác cũng chưa bao giờ gây ra bất cứ tội lỗi nào. Qua đó, bạn cũng sẽ không bao giờ cần lên án và kết án bất cứ ai khác, suy ra bạn cũng chẳng phải cần tha thứ cho ai khác hoặc tha thứ cho chính bạn. Ngược lại, bạn nhận thấy rằng mình đã gây ra tội lỗi, người khác gây ra tội lỗi, nên bạn mới bắt lỗi mình hay bắt lỗi người khác. Từ đó, bạn sẽ tự phán xét mình hay phán xét người khác, sau đó kết án mình hay kết án người khác. Từ đó, mới có sự tha thứ ra đời, bằng ngược lại ngôn từ tha thứ không cần phải tồn tại trên đời này. Vậy nên, câu hỏi được đặt ra cho bạn lúc này, là sao bạn có thể nhận thức rằng, tất cả mọi việc làm của bạn cũng như của người khác không hề tồn tại cái gọi là tội lỗi hay là tội ác trong đó. Từ đó, bạn mới có tha thứ cho chính bạn và tha thứ cho người khác.
Và như bạn đã thấy đấy, từ phía trên cuốn sách tôi từng nói rằng God chưa từng bao giờ tha thứ cho bạn bất cứ điều gì. Đơn giản vì God chưa từng bao giờ bắt lỗi bạn, làm sao Ông ta có thể tha thứ cho bạn được đây? Vậy nên, việc bạn cầu xin God tha thứ cho bạn là điều mà God không giờ có thể đáp ứng cho bạn, hơn thế lời cầu xin này của bạn là vô nghĩa. Bởi đơn giản bạn cầu xin God tha thứ cho bạn cũng tức là bạn yêu cầu God làm một cái việc mà Ông ta chưa từng bao giờ làm và sẽ không bao giờ làm. Đó là kết án bạn.
Nhưng trong thời điểm hiện tại bạn chưa thể làm giống như God, tức là tuyệt đối không kết án. Vậy nên bạn cần phải tha thứ cho chính mình và tha thứ cho người khác. Nhưng hỏi làm sao mà bạn có thể tha thứ cho chính bạn và tha thứ cho người khác đây? Khi mà lúc nào bạn cũng nghĩ rằng, việc làm của bạn là có tội, là lầm lỗi, là gây đau khổ và gây ra thiệt hại cho người khác không thể bù đắp. Tương tự như vậy, lúc nào bạn cũng cho rằng hành động của ai đó là sai trái, lầm lỗi, xấu xa, là gây ra đau khổ và gây thiệt hại cho bạn hay cho người khác. Hỏi đã là như vậy, làm sao mà bạn có thể dám tha thứ cho mình và tha thứ cho người khác?.
Trên thực tế, bạn chưa từng bao giờ tha thứ cho chính mình hay tha thứ cho ai khác về những lỗi lầm hay tội ác, đã từng. Vậy nên, có thể nói tất cả những gì mà bạn gọi là sự tha thứ của bạn dành người khác từ trước đến nay, chẳng qua là bạn để nó qua một bên, không suy nghĩ tới nó vì lợi ích hiện tại của bạn mà thôi. Nhưng chưa bao giờ là suy nghĩ và hành động đúng nghĩa với cái gọi là sự tha thứ. Ví dụ: Người ta thường nói, Đàn ông dễ tha thứ nhưng khó quên, ngược lại phụ nữ rất khó tha thứ, nhưng dễ quên. Bạn thấy đấy, trên thực tế là cả hai, người đàn ông lẫn người phụ nữ chưa từng bao giờ là có sự tha thứ nào cho nhau. Nhưng tất cả mọi suy nghĩ về tội lỗi của nhau vẫn luôn tồn tại trong họ, nhưng vì lợi ích bản thân trong hiện tại, cho nên họ phải tự che đậy suy nghĩ và cảm xúc thực của chính mình, không cho phép nó biểu hiện ra ngoài. Đó là lý do tại sao, họ chưa bao giờ là có một sự tha thứ cho nhau thực sự.
Ngoài ra, có rất nhiều người đã từng sử dụng liệu pháp, ăn năn, sám hối như là một hình thức chuộc tội, nhằm có thể tha thứ cho chính mình. Trên thực tế, trong thời đại mới bạn không nên sử dụng liệu pháp ăn năn, sám hối như là một hình thức chữa lành. Khi bạn ăn năn, sám hối là bạn đang đi tìm cái mà bạn cho là đúng, trong cái mà bạn cho là sai của chính bạn. Trong thực tế, suy nghĩ và cảm xúc của bạn trong vấn đề ăn năn, sám hối là rất có hại cho bạn, chẳng những vậy nó còn làm hại cho những người chung quanh bạn, thậm chí là làm hại cho thế giới. Vì bởi khi bạn ăn năn, sám hối cũng tức là bạn luôn vận hành lại trong tâm trí của bạn, những sự việc làm tội lỗi mà bạn đã gây ra. Và nếu, bạn càng vận hành những diễn biến tội ác mà bạn đã làm, trong tâm trí của bạn, càng lâu, càng sâu, bạn càng tích lũy, càng tích hợp được nhiều nguồn năng lượng tối cho bạn. Đồng thời các tần số năng lượng tối mà bạn truy cập, khi bạn suy nghĩ và rung động về tội lỗi đó, như là một ma trận giăng đầy trong không gian khiến cho người khác cũng bị ảnh hưởng. Vậy nên, ăn năn, sám hối không phải là một liệu pháp chữa lành, nhưng nó là ngược lại.
Ngoài ra, còn có nhiều người nghĩ rằng con người không cần phải sử dụng ý thức, nhưng chỉ cần sử dụng sự bao dung, lòng từ bi và tình yêu của chính mình là có thể tha thứ tội lỗi cho người khác. Trên thực tế, tất cả mọi hành vi được gọi là tha thứ theo cách đó, theo liệu pháp đó, chẳng qua là một sự che đậy, một sự lấp liếm, một sự giả tạo của chính bản thân người đó. Bởi nếu con người không thể hiểu biết các giá trị thật về những cái gọi là tối tăm, đau khổ, xấu xa, lỗi lầm, tội ác đã từng xảy ra trên thế giới này. Thì tất cả mọi sự tha thứ của ai đó, cho chính mình hay cho người khác, chỉ là một sự giả tạo không hơn không kém. Thực ra, người ta không bao giờ có thể sử dụng lòng từ bi hay tình yêu như là một công cụ để có thể hiện thực thành công sự tha thứ. Ai nói với bạn là bạn có thể sử dụng lòng từ bi và tình yêu để làm công cụ tha thứ cho chính bạn hay cho người khác là họ đã nói dối với bạn. Tương tự như vậy, ai nói với bạn là có thể sử dụng lòng từ bi hay tình yêu của mình để làm công cụ chữa lành là họ đã nói lời dối trá.
Thực ra, tôi không bao giờ phủ nhận lòng từ bi là cái luôn mang các phẩm chất tốt đẹp nhất, hoàn hảo nhất, không có gì sánh bằng, của tình yêu. Vậy nhưng trong thực tế, khi mà con người ta chưa thể tha thứ cho chính mình hay cho ai đó là họ không thể yêu. Trong thực tế, nói cho bạn biết rằng, khi mà bạn chưa thể tha thứ cho ai đó, nhưng có người bảo bạn đừng ghét người đó nữa đã là rất khó, chưa kể là bảo bạn là hãy yêu người đó đi. Quả thực, ai đó khuyên bạn làm như vậy là một việc làm không tưởng đối với bạn. Vậy nên, bạn đừng mơ mộng rằng, bạn có thể sử dụng lòng từ bi như là một công cụ tạo nên sự tha thứ cho chính bạn hay cho người khác. Thật vậy, tình yêu là vô cùng cần thiết trong sống, vì nó là cái nuôi dưỡng sự sống và mang lại ý nghĩa cho sự sống. Nhưng trên thực tế trong hiện tại bạn phải biết tha thứ cho chính bạn và tha thứ cho người khác, bạn mới có yêu bản thân bạn và yêu người khác vô điều kiện.
Vậy nhưng, khi bạn nói đến tha thứ là bạn phải nói đến cụm từ biết tha thứ, và như bạn thấy đấy tự thân cụm từ biết tha thứ đã nói lên ý nghĩa của nó. Thế nhưng hỏi rằng chữ BIẾT này lấy từ đâu ra? Vậy có phải chăng từ biết này chính là tri thức, nhận thức, ý thức của chính chúng ta, không đúng sao? Thật vậy, bạn chỉ có thể sử dụng tri thức, nhận thức từ ý thức ánh sáng, bạn mới có thể biết tha thứ cho chính bạn và tha thứ cho người khác. Thật vậy, tri thức ánh sáng, nhận thức ánh sáng mới là mấu chột của vấn đề, là chìa khóa thành công cho tất cả mọi điều trong sống của bạn, và vấn đề tha thứ cũng không ngoại lệ.
Bạn thấy đấy, việc để bạn có thể có được một nhận thức, nhằm tha thứ cho chính bạn, cũng như tha thứ cho người khác, là rất giống với nhận thức chữa lành tính Sân của bạn. Cũng tức là khi bạn ý thức được rằng tất cả mọi việc bạn hay người khác đã từng làm, chưa bao giờ có cái gì gọi là lỗi lầm, tội ác, sai trái hay xấu xa vv… tồn tại trong đó. Nói chung là khi bạn có thể nhận thức được rằng tất cả mọi suy nghĩ và hành động của bạn cũng như của người khác chưa bao giờ là vô đạo đức. Chính xác hơn là khi bạn ý thức được rằng tất cả mọi suy nghĩ và hành động của bạn và người khác luôn là tốt, luôn là đúng, luôn là được, luôn là lợi ích. Và tất cả, những gì bạn đã từng suy nghĩ và hành động, không có gì là có thể nằm ngoài hệ thống ĐẠO-ĐỨC của God. Từ đó, bạn sẽ có thể tha cho chính bạn và cho người khác bất cứ tội lỗi nào mà bạn hay người khác đã gây ra.
Sự lợi ích sau khi bạn tha thứ cho bạn hay cho người khác, ngoài việc bạn không tự làm khổ chính mình, cũng như không phải tiếp tục truy cập nguồn năng lượng bóng tối và sợ hãi cho bạn nữa. Ngoài ra, sau khi bạn tha thứ cho chính bạn và tha thứ cho người khác là bạn có thể yêu chính mình và yêu người khác bằng tình yêu thực sự của bạn. Nhưng không giống như trước đây, tha thứ là che đậy cảm xúc vì lợi ích bản thân. Từ việc bạn chi trả tình yêu thực sự cho cuộc sống, bạn sẽ truy cập nguồn năng lượng tình yêu cho chính bạn, càng lúc càng nhiều hơn. Từ đó bạn sẽ luôn có được sự bình an trong tâm hồn và có được nhiều niềm vui và hạnh phúc trong sống do tình yêu mang lại.
Thế nhưng có người đã từng hỏi tôi rằng,(nói chính xác là người chị họ con của ông bác, hỏi tôi) không lý anh gây ra tội ác, nhưng rồi anh tự tha thứ cho chính anh như là một sự bào chữa, nhằm tiếp tục gây tội ác nữa hay sao? Thật vậy, người ta đã có lý khi hỏi tôi như vậy. Nhưng bạn biết không, nếu bạn không có ý thức ánh sáng, bạn không nhận thức được sự thật, bạn không biết được giá trị thật của bóng tối, bạn sẽ không bao giờ có thể tha thứ được cho ai hay cho chính bạn. Và tất nhiên mọi hành vi mà bạn gọi là sự tha thứ, bạn đã làm trong cuộc đời bạn, chỉ là một sự che đậy vì lợi ích, không hơn, không kém. Trong thực tế, khi bạn đã biết tha thứ cho ai hay tha thứ cho chính bạn, tức bạn đã là người của ánh sáng và luôn sống bằng nhận thức ánh sáng. Vậy nên, bạn sẽ không bao giờ có ý định quay lại với bóng tối, từ đó bạn cũng sẽ không bao giờ có bất cứ hành động nào mang tính chất của bóng tối và sợ hãi.
Vậy nên, bạn hãy yên tâm về câu hỏi này của bạn. Cuối cùng bạn nên nhớ rằng, khi mà bạn còn sống bằng nhận thức bóng tối, thì mọi sự tha thứ của bạn cho ai đó, hay tha thứ cho chính bạn, chỉ là ảo tưởng, chỉ là giả tạo. Nhưng nó sẽ trở thành sự thật, trừ phi bạn sống với nhận thức của ánh sáng.
Chúc bạn thành công với những ý tưởng tha thứ của chính bạn.
Leave A Comment