Thân chào các bạn!

Đã hơn hai năm trôi qua kể từ ngày cuốn sách “SỰ THẬT VĨ ĐẠI” được đưa lên trang web giwho.com, nó quả thật là một khoảng thời gian khá khó khăn đối với tôi. Thú thực sau khi viết xong cuốn sách STVĐ tôi nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ có thể viết thêm cuốn sách nào nữa. Vì lý ấy, tôi rất hy vọng cuốn sách sẽ mang đến một sự bùng nổ, mang kiến thức, mang đến niềm vui và giúp ích cho nhiều  người. Nhưng trên thực tế điều đó đã không xảy ra, tôi rất thất vọng và buồn chán vì cuốn sách vẫn lặng lẽ nằm yên trong một góc của đại dương mênh mông thông tin trên internet, không có nhiều người quan tâm.  Cho đến một hôm người bạn của con tôi sau khi đọc cuốn sách đã hỏi tôi rằng, tiếp theo chúng ta nên làm gì đây hả chú? Một thoáng ngỡ ngàng và tôi chợt ngộ ra: đây phải là câu hỏi của tôi dành cho chính tôi thì đúng hơn, không là câu hỏi của người khác dành cho tôi. Kể từ lúc đó tôi nhận thức được rằng tất cả những gì tôi trình bày trong cuốn sách STVĐ nó chỉ là một sự khởi đầu mang những khái niệm và không nói lên được những sự thật quan trọng nhất. Tôi hiểu rằng còn rất nhiều điều về Thượng Đế mà tôi chưa biết đến, nhiều sự thật còn đang ẩn núp đâu đó mà tôi chưa thể tìm thấy. Tôi tự nghĩ nếu hiểu biết của tôi chỉ dừng ở mức độ cuốn sách STVĐ thì nó chẳng giúp được gì cho tôi hay cho bất cứ người nào, đến được nơi mình muốn đến. Và tôi đã đem câu hỏi này hỏi Thượng Đế xin Người trả lời, Người đã nói:

“Con trai của Ta con phải hiểu rằng; vấn đề tiếp theo của con là không làm gì cả, vì làm là một hành động của thể xác mà sản phẩm của hành động thể xác là ảo ảnh và không trường cửu. Vấn đề của con trong hiện tại không phải là nên làm gì, mà là nên nghĩ gì? và nhận thức về cái gì?”

Một lần khác trong cuộc trò chuyện với dòng tộc, tôi nghe đứa cháu họ phán rằng: “cháu thấy ai mà theo đuổi tâm linh chân chính thì người đó không bao giờ giàu có, cũng có thể nói là họ luôn gặp khó khăn và nghèo khổ, con sợ thứ đó lắm”. Qủa thật, đây là một quan sát hết sức tinh tế, lời của đứa cháu như một nhát dao đâm vào tim tôi. Tôi thực sự bàng hoàng vì câu nói phản ánh đúng thực trạng và hoàn cảnh của chính tôi, tôi nghiệm thấy lời nói vô tình của đứa cháu là hoàn toàn chân thật. Thực ra, trước khi nghe lời nói của đứa cháu, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình là người đang theo đuổi tâm linh hay một cái gì đó gọi là tâm linh. Bởi từ trước đó, tôi luôn rất khó chịu với từ này vì tôi cho rằng; nói đến tâm linh là nói đến mê tín. Nhưng kể từ ngày ấy cái ngôn từ “tâm linh” luôn ám ảnh tôi. Vì thế tôi đã suy nghĩ thấu đáo về những gì mà tôi đã trải qua và thực trạng hiện tại, cuối cùng tôi nhận ra rằng quả thật là mình đã và đang theo đuổi tâm linh.

Và cũng kể từ ngày đó, tôi luôn đặt câu hỏi thực ra tâm linh là cái gì? vì sao những người theo đuổi tâm linh luôn gặp nhiều đau khổ, bất hạnh, nghèo khó, vất vả, gian truân… nhất là các giáo chủ sáng lập tôn giáo? Tôi luôn tự hỏi thực ra tâm linh là nguồn của hạnh phúc lớn lao, hay là nguồn của đau khổ và bất hạnh. Tôi tự hỏi nếu theo đuổi tâm linh là theo đuổi sự giải thoát và tìm kiếm sự cứu rỗi. Vậy tại sao quan sát trên thực tế tôi nhận ra rằng; dường như ai theo đuổi tâm linh cũng tức là đang theo đuổi nỗi bất hạnh. Từ những sự kiện thực tế kỳ lạ này đã thôi thúc tôi quyết tâm giải thích cho bằng được ý nghĩa thực sự liên quan đến vấn đề tâm linh. Tôi cho rằng nếu con người không hiểu rõ chân tướng của cái gọi là tâm linh thì chắc chắn không có nhiều người đủ can đảm theo đuổi tâm linh. Bởi người cháu họ của tôi là một người trẻ, có lối sống hiện đại, đã từng đi du học chưa phải là người theo đuổi tâm linh. Vậy nhưng cô bé vẫn có thể quan sát thấy một thực tế như vậy đang âm thầm xảy ra. Từ đó có thể chứng minh rằng sự thật này đã có nhiều người biết và sẽ có rất nhiều người biết chỉ cần một quan sát. Cho nên, một lần nữa tôi đã đem những câu hỏi này cầu xin Thượng Đế trả lời giúp cho tôi và Người đã nói:

“Con trai của Ta, con có biết không? Thực ra, từ trước đến nay chưa có một ai hỏi Ta, tâm linh là cái gì? Con người đã hỏi TA rất nhiều câu hỏi khác nhau về nhiều đề tài khác nhau, nhưng tuyệt nhiên không có câu hỏi Tâm linh là gì? Có chăng thì TA cũng đã đề cập đến ngôn từ này trong các thông điệp của TA, nhưng không có nhiều người quan tâm về ý nghĩa của nó. Trong thực tế không phải người ta không quan tâm đến ý nghĩa của tâm linh, nhưng họ nghĩ rằng họ đã hiểu biết về nó. Và giờ đây với con, với các câu hỏi của con TA vẫn nói một lời không thay đổi, rằng TA đã trả lời tất cả mọi câu hỏi của con, trước khi con cầu xin. Mọi câu trả lời đã có trong câu hỏi của con, những gì con hỏi là những gì con đã trả lời.

Con có biết? con người thường đòi hỏi Thượng Đế giải thích cho họ về điều này về điều kia, về sự thật này về sự thật nọ. Nhưng thực ra, trước khi con người đặt câu hỏi, họ luôn muốn TA trả lời theo hiểu biết, theo quan điểm tôn giáo, theo kiến thức trong sách vở mà họ đã đọc, theo định kiến của họ. Người ta không cho TA một khoảng trống tự do nào để Ta có thề trả lời theo sự thật. Con người luôn muốn TA trả lời theo hiểu biết của họ, nhằm khẳng định kiến thức đã có của mình. Không có nhiều người đến với TA, đặt câu hỏi cho TA mà không mang sẵn một định kiến. Không có nhiều người trên thế giới đến với TA đặt câu hỏi cho TA bằng một tấm lòng chân thành nhất nhằm tìm kiếm sự thật. Thường thì họ đến với TA, đặt câu hỏi cho Ta nhưng mong sao cho TA trả lời theo ý muốn của họ nhằm thoả mãn cái họ đang kỳ vọng, cái tôi của chính mình. Vì bởi những lý do trên nên từ trước đến nay chưa bao giờ TA có cơ hội tiết lộ một sự thật nào được gọi là trọn vẹn cho con người qua cầu xin.

Nhưng con cũng nên biết rằng; Thượng Đế không bao giờ trả lời cho con người bất cứ câu hỏi nào mà nó có thể bao gồm toàn bộ sự thật và đó cũng chính là sự thật. Nếu tất cả các câu hỏi của con người, được gởi đến Thượng Đế bằng một tấm lòng chân thành và tin tưởng tuyệt đối thì tự động người đó sẽ biết, biết trong thinh lặng, biết trong thiêng liêng và đấy chính là những hiểu biết chân thật.”       

Thưa Thầy: vậy là con người chỉ có thể biết sự thật qua thiền định.

“Không, sự thực không phải như vậy, thiền định chỉ là một trong vô vàn phương cách khác nhau mà Ta đã dùng để trao sự thật cho con người. Con nên biết, thiền định, đặt câu hỏi trực tiếp thông qua ngoại cảm hay bằng bất cứ hình thức nào, thì con người cũng rất khó mà tiếp cận được sự thật từ Thượng Đế. Kiến thức đã có của họ luôn hiện diện trong tâm trí họ, là rào cản lớn nhất ngăn họ tiếp cận được sự thật từ Thượng Đế. Để có được một cái tâm không và một cái trí trống rỗng hoàn toàn, đối với con người trong hiện tại là một việc làm không dễ. Con chỉ có thể tiếp nhận được sự thật từ trong nội tại chân ngã của chính con, bằng sự đam mê và quán tưởng liên tục về một đề tài, về một câu hỏi nào đó. Sự thật đến từ chân ngã của mỗi con người cũng chính là sự thật của Thượng Đế.

Ta sẽ cho con thấy trong một ví dụ cụ thể về vấn đề này từ chính con. Đó là thời gian trước khi con viết cuốn “Sự thật vĩ đại”, con đã từng hỏi Ta rất nhiều câu hỏi, nhưng Ta  đã bảo con nên tìm và đọc thật nhiều các tài liệu kể cả kinh sách tôn giáo. Thật ra, những gì con có được sau khi tham khảo những tài liệu đó, chẳng qua chỉ là những câu hỏi có chất lượng hơn, nhưng không phải là sự giải thích. Và từ những câu hỏi vì sao? Tại sao? Nó là cái gì?vv… cộng với lòng đam mê theo đuổi ngày đêm của con, câu trả lời đã xuất hiện trong trí của con. Ngày đó,con cho rằng con đã suy nghĩ ra, nhưng thực ra tri thức mà con có được không do suy nghĩ, mà là quán tưởng nội tại chân ngã. Suy nghĩ có nghĩa là lập trình lại kiến thức mà con đã tích luỹ được trong quá trình sống. Hiểu biết xuất hiện từ suy nghĩ là tri thức đã biết được góp nhặt từ kiến thức sẵn có trong tiềm thức và tàng thức còn được gọi sáng chế. Nhưng những tri thức chưa từng biết xuất hiện từ chân ngã là sự thật của Thượng Đế, nó còn được gọi là sáng tạo.

-Albert Einstein là điển hình bậc nhất về quán tưởng nội tại chân ngã. Ông ta rất khôn ngoan khi sử dụng các kiến thức mà ông ta đã tiếp nhận được từ trường học, từ sách vở, từ người khác chỉ để nhằm tạo ra những câu hỏi cho chính mình.

Trên thực tế thì sự thật về Thượng Đế đã được Ta hiển thị khắp nơi, khắp chốn trong mọi mặt đời sống con người từ nhiều ngàn năm qua. Nó đến từ các ngôn sứ, sứ giả của Ta, nó hiển thị trong kinh, trong sách, trong ngôn ngữ, trong ký tự, trong văn học, trong thi ca, trong hội hoạ, trong âm nhạc, trong lá, trong hoa, trong cây, trong cỏ, trong tiếng mưa rơi, trong từng bông tuyết, trong tiếng rì rào của sóng biển, trong tiếng thì thầm của buổi trưa hè, trong giá rét của đêm đông, trong bước chân của người lữ hành cô độc, trong tiếng gào thét xé lòng của người mẹ mất con, trong nỗi buồn man mát của cô gái tuổi dậy thì…Ta nói thật cùng con, nếu con chịu khó quan sát mọi điều, mọi vật, mọi sự xảy ra chung quanh con, nhưng không phán xét về bất cứ điều gì và cố gắng động não, con sẽ biết sự thật về Thượng Đế. Thực ra mọi thứ không chỉ có vậy, mà ngay trong đời sống của mỗi cá nhân đã không ít lần nhận được thông điệp của Ta mang toàn bộ sự thật, thông qua hình thức khải huyền (Thông tin khải huyền là thông tin trong giấc mơ, chiêm bao). Thông điệp từ khải huyền luôn là thông tin mang tính chân thật, bởi nó xuất phát từ ý muốn của Ta không là sự cưỡng cầu. Nhưng con người thường bỏ qua các thông tin vô cùng hữu ích này cho chính mình.”

Đó là những lời Thượng Đế nói; Trả lời mà như không trả lời, không trả lời gì cả nhưng đã trả lời tất cả. Suy cho cùng chúng ta có thể tưởng tượng Thượng Đế như một siêu cao thủ (cờ tướng, cờ vua) cùng một lúc Thượng Đế có thể chơi cờ với hàng tỷ người và tuỳ theo trình độ của mỗi người mà Thượng Đế sẽ cho ra nước đi phù hợp với đối thủ. Cho nên, trong thực tế đời sống, chúng ta nhận thấy có rất nhiều kiểu Ông, Bà Thượng Đế khác nhau, Thượng Đế minh triết, Thượng Đế mê tín, Thượng Đế giận dữ, thích trừng phạt, Thượng Đế nhân từ, Thượng Đế thiên vị và thích ban thưởng vv… Qủa thật, con người đã tự sáng chế ra cho mình một Thượng Đế theo sở thích của chính mình.

Trong cuốn sách nhỏ này rất mong các bạn sẽ cùng tôi tìm hiểu tính cách thực sự của Thượng Đế? Ngoài ra chúng ta sẽ tìm hiểu những sự thật mà lâu nay Thượng Đế đã che dấu chúng ta và lý do tại sao Người lại che dấu những sự thật đó?